Tuyên Đế sớm đã cho người thả ra lời phê ngôn của Tuệ Giác đại sư để Tri Y lên chiến trường đốc quân, mới đầu còn rất bình thường, chờ đến khi truyền đến bá tánh, không biết sao lại thành Hoàng Thượng bị thương nặng trên chiến trường, tình huống nguy cấp, Hoàng Hậu biết được lòng nóng như lửa đốt, tự mình đi Bát Tiên Sơn hái thuốc sau đó lao tới chiến trường cứu quân, phượng hoàng tự mình đưa tiễn, cho nên chỉ mất một canh giờ đã đến chiến trường.
Bá tánh Tuyên triều dường như đã hoàn toàn tin Hoàng Hậu của bọn họ thần kỳ có mệnh cách phượng nữ, phàm là truyền ra chuyện gì có quan hệ với Hoàng Hậu bọn họ luôn muốn có một phỏng đoán kỳ quái mới có thể thỏa mãn. Tuyên Đế không để ý nội dung cụ thể, tóm lại có lợi với Tri Y là được.
Gió lạnh rào rạt, cửa cung sơn hồng mở rộng, nghênh đón Đế hậu hai người chiến thắng trở về. Tình cảnh phảng phất giống như 5 năm trước khi hai người Nam Tuần trở về, ngay cả người nghênh đón trước cửa cung cũng không thay đổi chút nào.
Thái Hậu đã phủ thêm áo khoác, bên tóc mai lại nhiều thêm mấy sợi tóc bạc, tinh thần quắc thước như cũ. Vốn bà đang cười khanh khách nhìn xung quanh, lại bị Tri Y như chim yến lao vào lòng ôm ấm, ánh mắt cứng đờ, hơi không thể thấy liếc mắt về hướng Lâm ma ma.
Tinh tế xem mặt đoán ý, hồi lâu Lâm ma ma mới chậm rãi gật đầu.
Vốn là độ ấm không nhiều chỉ khi thoáng thấy thân thể này đã chậm rãi tăng lên, Thái Hậu không muốn nói nhiều, trầm mặc không lên tiếng ôm người về Kính Hòa Cung.
“Suốt đường đi Hoàng Thượng bắt nạt con?” Môi mỏng của Thái Hậu mím thành một đường thẳng tắp, yêu thương áy náy khẽ vuốt thiếu nữ hơi hiện vẻ tiều tụy trong lòng ngực, “Nói cho mẫu hậu, mẫu hậu làm chủ cho con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT