Tuyết đầu mùa vừa dừng, Phượng Nghi Cung đã trải thảm nỉ, đặt chậu than, đốt địa long. Ấm áp khác hoàn toàn với cảnh tượng lạnh run trong trời đông giá rét ngoài điện, Tri Y đem mấy bồn hoa xuân chuyển vào trong điện, không quá mấy ngày thế nhưng cũng kết ra nụ hoa, làm không khí nặng nề trong điện tăng thêm chút sinh động, làm nàng cũng rất kinh hỉ.
Tổng quản các tư bẩm báo sự vụ trong cung hôm nay vừa lui ra, tiếp nhận lò sưởi tay cung nhân vừa dâng lên, Tri Y không mấy hứng thú thưởng thức mấy danh họa Tuyên Đế sai người tìm cho nàng mấy ngày gần đây, vẫn cảm thấy buồn bực trong lồng ngực.
“Chủ tử có phải sợ lạnh ở lâu trong Phượng Nghi Cung rồi hay không, đi ra ngoài có lẽ sẽ thoải mái hơn một chút?” Liên Hương kiến nghị, sau đó theo lời mang ấm lô lên, thoáng nhìn Tuyết Bảo Nhi co ro bên chậu than, không kìm được lắc đầu mỉm cười ôm nó tránh xa một chút, tránh đem lông đốt trụi.
Tri Y nhíu mày, “Ngày hôm trước tuyết đầu mùa mới rơi, ra ngoài cũng không thích hợp lắm đâu.”
“Cũng đúng, đúng là thời điểm lạnh nhất, chủ tử vẫn đợi mấy ngày nữa lại ra ngoài.”
Xem nhẹ cảm giác không khỏe kia, Tri Y ngưng thần nhìn một lát, chỉ về phía bộ Mặc Mai Đồ của tiền triều, sai người đưa vào tẩm điện. Cứ thế qua thời gian hai nén hương, Tri Y vẫn không nhịn được nói: “Có phải ta có thai hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT