Tiếng vịt trời kêu làm mọi người hoàn hồn, mới đầu chỉ có mấy con dẫn đầu trở về, nhưng cách đó không xa trên không trung một mảnh đen nghìn nghịt.
Chúng vỗ cánh phành phạch đáp xuống bờ sông, lông chim xám đen bay xuống lả tả, một trận gió thổi qua, những thị vệ đứng gần đó bị lông dính đầy lên người. Nhưng không ai dám ghét bỏ, vì nói cho cùng đám vịt trời này đã lập công lớn.
Không chỉ không ai ghét bỏ, càng có người nóng lòng muốn mang hai con như vậy trở về nuôi, người có thể nghe hiểu vài câu ngôn ngữ của động vật không ít, có thể huấn luyện được, nhưng loài có linh tính đến mức có thể giúp người giải nạn thì vẫn là lần đầu tiên thấy.
Đáng tiếc chúng nó rất nhạy bén, hơn nữa Tuệ Giác đại sư đã giải thích chúng nó trời sinh dã tính khó thuần, mặc dù mạnh mẽ bắt về cũng sẽ buồn bực mà chết, lúc này mới làm mấy người kia đánh mất chủ ý.
Thị vệ tiến lên nhặt hết những thảo dược được đặt ở bờ sông, bởi vì có Tri Y ở bên cạnh, lần này đàn vịt trời rất ngoan ngoãn, từng con từng con đặt thảo dược xuống sau đó tự lui về.
Lúc này sắc trời đã tối, Tuyên Đế hạ lệnh hạ trại tạm nghỉ ở bờ sông, dù sao trên đường Nam Tuần cũng không phải lần đầu tiên hạ trại nghỉ ở bên ngoài. Nữ quyến tương đối mảnh mai đều được đưa về Du Thành, trừ bỏ tỳ nữ ở lại hầu hạ cũng chỉ còn Tri Y lưu lại trong đội ngũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT