“Đứng lên đi.” Mới vừa xử trí tốt một loạt sự vụ, đôi mày nhíu chặt của Tuyên Đế rất nhanh đã giãn ra, thị vệ cẩn thận phát hiện, tự giác thối lui đến nơi cách đó mấy trượng.
“Hoàng Thượng ăn chưa?” Tri Y giống như hiến vật quý đem mấy con cá mới nướng vừa rồi trình lên, cá nướng được đặt trong đĩa sứ trắng, sắc thái tương phản cực kỳ mê người.
Cá nướng đã phái người thử độc trước, không có vấn đề gì.
Tuyên Đế nhận một con nếm thử, Tri Y lại gần hỏi: “Ăn ngon không?”
Tuyên Đế hơi hơi mỉm cười, “Vì sao không tự mình thử xem?”
“Cũng đúng.” Tri Y lộ ra hàm răng trắng, do dự trong chớp mắt, nhẹ nhàng cắn một miếng cá trên tay Tuyên Đế, sau đó ánh mắt sáng ngời, mang theo đắc ý nho nhỏ nói, “Ăn ngon, xem ra ta còn có thiên phú nướng cá.”
Tuy rằng hai người đều biết, có đám thị vệ đó nhìn, kể cả không có thiên phú trù nghệ cũng không khó ăn đến mức nuốt không trôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play