Nói thật ra, đàn vịt này đã biến tướng cứu một mạng mấy vạn người, nếu không phải chúng nó cố ý ngăn giữa đường bọn họ đã sớm đi đến Lô Hoa Thôn đang có dịch tả rồi, cho nên trong lòng không ít người đều có cảm giác kính sợ với đám vịt trời này.
Mà đám vịt trời chịu người kính sợ lại che chở một tiểu cô nương như vậy, rất có tư thế coi nàng là chủ, liên tưởng đến mười mấy con chủ động “hiến thân” cho tiểu cô nương được nếm tư vị vịt hoang, ánh mắt mọi người càng thêm kỳ diệu bí ẩn, lại không nhịn được ngó lên người Tri Y, rất muốn nhìn ra tiểu cô nương có chỗ nào đặc biệt.
Nếu nói lúc trước Tri Y bị hiện tượng kỳ lạ này làm cho sợ hãi một chút, lúc này lại được đàn vịt cấp cho thêm lá gan, má lúm đồng tiền cười nhạt, ngoái đầu nhìn về phía Tuyên Đếm thanh thúy lên tiếng, “Hoàng Thương, chúng nó cũng không cho ta đi.”
Bị vây quanh ở giữa một đám vịt trời, Tri Y tò mò mà sờ sờ đầu một con trong số đó, lập tức mấy chục con khác cũng đưa đầu tới, tiếng kêu trở nên cực kỳ kiều khí, giống như mời nàng tới sờ.
Tiểu cô nương này giống như bộ dáng bị tranh sủng mở rộng ‘hậu cung’ làm đôi mắt thâm thúy của Tuyên Đế cũng nhiều một tia bất đắc dĩ, kể cả hắn đọc nhiều sách vở như thế nào cũng không nghĩ ra nguyên do tình cảnh nơi này. Có chúng nó chống lưng, hiển nhiên Tri Y rất tự tin, mà hắn cũng không có khả năng bởi vì nguyên nhân này trực tiếp để người đem đám vịt hoang này bắn chết.
Bá tánh Tuyên triều đều tin mệnh số, tin vạn vật có linh, giờ này khắc này, đàn vịt trời này đã cứu bọn họ nên vô hình trung đã trở thành một loại linh vật, mà có thể được linh vật ưu ái Tri Y càng làm người chú ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play