Tuy rằng không biết Hoàng Thượng làm như thế là có ý gì, mọi người đều nghe theo vô điều kiện, Tri Y buông mấy con vịt hoang, thấy sắc mặt thâm trầm của Tuyên Đế, trong lòng cũng có lo lắng.
Thị vệ bảo vệ ngự liễn không hẹn mà cùng đem ánh mắt nhìn về phương hướng Trình Cương, mặc dù là Trang Trạch Khanh đi đến, hắn cũng bảo trì một khoảng cách, có thể thấy được hai người còn cách hai ba trượng thì Trang Trạch Khanh bị ngăn lại, sau đó hai người mới bắt đầu nói chuyện.
Nghi Nhạc bị bắt quay vào xe ngựa ghé vào bên bệ cửa sổ, tùy ý quấn quấn lọn tóc, suy đoán nói: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Đột nhiên Hoàng Thượng để mọi người quay lại xe ngựa không được lộn xộn, còn cho người canh giữ. Nhìn hai người kia nói chuyện còn phải cách nhau mấy trượng, không phải phụ cận có…..ôn dịch chứ?”
Cung nữ bị nàng ấy hù dọa, ngập ngừng lên tiếng, “Quận chúa ngài…… Lời này cũng không thể nói bậy a.”
Nghi Nhạc nhướng mày, nếu thật là nàng ấy nói bậy thì tốt rồi.
Trang Trạch Khanh đợi non nửa khắc đánh ngựa quay lại, giống như Trình Cương vừa nãy, hắn cũng không đến gần ngự liễn của Tuyên Đế chút nữa, mà là thỉnh cầu thị vệ sơ tán, mình ở cách đó mấy trượng lớn tiếng bẩm báo.
Hình như Tuyên Đế có cảm giác, đáp ứng sở cầu của Trang Trạch Khanh, Tri Y đi theo đến bên ngoài liễn, nghe hắn cao giọng bẩm báo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT