“Hoàng Thượng.” Tri Y chần chờ mở miệng, lại lần nữa nhìn thấy một con vịt trời bay nhanh ngoảnh cổ lại, làm bộ làm tịch mổ cỏ uống nước, “Bọn nó…… Có thể có chủ nhân hay không?”
Trang Trạch Khanh còn ở bên cạnh xe, nghe vậy khóe môi khẽ nhếch, “Tri Y, nhiều như vậy, muội cảm thấy có người nào có thể nuôi dưỡng nổi hàng trăm hàng ngàn vịt trời không?”
Tri Y lắc lắc đầu, không nói được lý do, chỉ là cảm thấy đám vịt trời này rất có linh tính, hơn nữa hành động chặn đường này có cảm giác như cố ý, nếu không phải trước đó được huấn luyện dặn dò qua, sao lại vừa khéo như vậy?
Có thị vệ định dùng vỏ kiếm xua đuổi mấy con vịt trời đang đến gần chỗ này, trong miệng phát ra mấy tiếng kêu giòn giã, mấy con vịt trời bị đuổi bay lung tung lông rơi lả tả, bị đau cũng không lùi lại, ngược lại có một đám bay lên không trung đem hai cánh chụp vào mấy thị vệ.
Đây đều là tinh binh có tố chất đã được trải qua huấn luyện, bị đám vịt trời vây quanh mà ngay cả kiếm cũng không rút ra được, bị mấy đôi cánh vỗ vào phành phạch đánh lùi lại, trên người dính đầy lông chim đen xám, trông rất chật vật.
Không biết là ai đi đầu cất tiếng cười, đoàn người trong đội ngũ cũng cười vang, nhìn thấy cảnh này trong mắt Tuyên Đế cũng có ý cười. Sau khi cười xong Trang Trạch Khanh ra lệnh một tiếng, mệnh cung tiễn thủ sắp thành hàng, chuẩn bị bắn chết ngay tại chỗ lấy để xua đuổi chúng nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT