Tôi lướt web với tốc độ 5G, đứng đầu danh sách tìm kiếm là tên của chồng tôi và những người phụ nữ khác.
#Chu Trì Bạch Hòa
Nhìn thấy từ khoá này tôi hoảng gần chếc, cốc nước trong tay trực tiếp rơi tự do xuống đất.
Trên sàn nhà lúc này đã lênh láng nước.
Nhưng tôi không có tâm trí đâu mà dọn dẹp, bởi vì bây giờ tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Ngón trỏ của tôi run rẩy chạm vào từ khoá, ngay lập tức mấy tấm ảnh đập ngay vào mắt.
Tôi tràn đầy chờ mong nhìn ảnh chụp trong từ khoá, là ảnh Chu Trì đang ở sân bay.
Không hổ là người kiếm cơm bằng nghề săn ảnh, chụp ảnh đỉnh thật, máy ảnh sắp dí đến tận mặt rồi! Vô cùng rõ nét, cho dù là người mù cũng có thể nhìn ra đây là Chu Trì.
Bạch Hòa được một người đàn ông cẩn thận đỡ lấy, mấy tấm ảnh này chụp cử chỉ rất thân mật.
Bạch Hòa giống như động vật đơn bào không có xương, yếu đuối tựa vào vai Chu Trì, hai mắt thâm tình nhìn người đàn ông trước mắt.
Hay cho một bức ảnh tình cảm, hai người bên nhau mưa rơi lất phất như phim thần tượng, tôi cũng nhịn không được khen ảnh chụp tốt, hoàn toàn có thể xưng là trình độ chụp nghệ thuật.
Lúc trước người ship CP của hai người bọn họ rất đông, chỉ là siêu thoại luôn bị người ta bưng bít, biến mất trong vòng vài giây, khiến không ít người kéo đến mắng tôi.
“Chết tiệt, nữ thần về nước rồi! Lâm Vãn nhanh chóng nhường chỗ đi!"
“Con gái ngoan của tôi cuối cùng cũng công thành danh toại trở về, đoạt lại những gì đã mất vào tay Lâm Vãn thôi con gái !"
“Cháo hoa CP đứng lên ! Tạo siêu thoại ! Xây một cái thật to ! Tình yêu chân chính là bảo vệ nhau tránh hiềm nghi ! Tình ý của bọn họ để chúng ta thấy là được rồi !”
Sắc mặt tôi càng lúc càng trầm, trực tiếp mở camera ra soi lại chính mình.
Được rồi, Bạch Hòa quả thật rất xinh đẹp, là tôi vô năng!!!
Nếu tôi là đàn ông, tôi cũng thích cô ấy.
Tôi nhìn lướt qua hotsearch, chiếm trọn mấy vị trí đầu đều là tin túc về Chu Trì cùng Bạch Hoà
# Bạch Hòa về nước #
# Người có tình cuối cùng sẽ về bên nhau sao?#
# Kết hôn thì nhất định là người mình thích sao? #
Siêu thoại không giống nhau, thậm chí có cái còn là vấn đề đời thường, nhưng điểm đặc biệt là ấn vào siêu thoại không một cái nào không là fan CP của hai người.
Hai năm trước, tôi và Chu Trì thỏa thuận kết hôn, thỏa thuận quy định sau khi ly hôn Chu Trì sẽ trả cho tôi 200 triệu NDT.
Mà hai năm trước trùng hợp là ngày Bạch Hòa xuất ngoại tiến quân vào thị trường Hollywood.
Cho nên trong mắt cư dân mạng, tôi chính là người chen chân, phá hủy mối tình đẹp như mơ này.
Nhưng mà, làm ơn đi, nếu không phải vì HAI TRĂM TRIỆU NHÂN DÂN TỆ này thì ai nguyện ý chứ !
Khắp chốn vui mừng, trên weibo thậm chí còn có người đem ảnh chụp giấy chứng nhận kết hôn của hai người photoshop đăng lên.
Nhìn bầu không khí náo nhiệt này, lão phu thật hài lòng.
Tôi ném điện thoại ra ngoài, hét một tiếng thật to.
Ha ha ha ha ha ha ha ha!
Aaaaaaaa!
Tiếng hét này là nước mắt chua xót cho những năm qua của tôi, là đại diện cho sự bi thương của tôi đối với việc Chu Trì sắp rời bỏ!
Tôi bắt đầu tự hỏi làm thế nào để tiêu hai trăm triệu nhân dân tệ của mình đây? mua một căn biệt thự, phải ở nội thành, không lại cách đám em trai đẹp trai ngoan ngoãn trong mơ của tôi quá xa.
Hay là đưa luôn bọn họ đến ở biệt thự? Lỡ họ ghen với nhau thì sao? Hay là mua hai căn đi, đón hai em trai tôi thích nhất vào ở, sau đó tôi sẽ lật thẻ thị tẩm.
Chỉ là bọn họ không thể sinh con cho tôi, tôi phải nghiên cứu một chút về chuyện mang thai.
Suy nghĩ một hồi lâu, nụ cười trên môi tôi tắt dần. Muốn làm như vậy, hai trăm triệu căn bản không đủ!
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!" tiếng kêu rên của tôi vang khắp biệt thự, thậm chí còn mang theo tiếng vọng lại!
Sớm biết như vậy lúc trước đã đàm phán giá cả cao một chút.
Tôi còn chưa kịp gào thét bao lâu thì đã nghe thấy giọng của mẹ chồng.
“Vãn Vãn, Vãn Vãn à?”
Khuôn mặt như chó nhà có tang của tôi còn chưa kịp rụt lại, đã nhìn thấy bà chạy như bay đến chỗ tôi.
Tôi sửng sốt, đầu óc chết máy, bà tới lúc nào?Trong nháy mắt bà nhìn thấy tôi, ánh mắt lập tức trở nên thương hại.
“Con biết cả rồi? "
Sau đó là một tiếng thở dài.
"Vãn Vãn, con yên tâm mẹ chỉ có một người con dâu là con, Chu Trì nếu dám ly hôn, xem ta có đánh gãy chân hắn không !"
Giọng nó dịu dàng an ủi tôi lúc đầu khi nói đến Chu Trì lập tức trở lên sắc bén.
Tôi xấu hổ cười cười, mẹ à, không cần phải làm lớn chuyện vậy đâu mà.
Tôi cấu vào ngón tay, ép ra được vài giọt nước mắt,
"Mẹ, đừng ép anh ấy, con không muốn trói buộc anh ấy.”
Mẹ chồng vô cùng thương hại nhìn tôi, cuối cùng nghẹn ra mấy chữ,
"Mặc kệ thế nào, trạng thái tinh thần phải tốt, mẹ không muốn gặp con ở bệnh viện nào đó đâu.”
Nước mắt tạm dừng một giây, tôi chỉ có thể cảm thán bà thật quan tâm tôi.
“Mẹ, con vẫn muốn yên tĩnh một mình.”
Tôi cúi đầu, yên lặng nhìn mũi chân, thanh âm giống như sắp khóc.
Mẹ chồng bất đắc dĩ thở dài, nắm tay tôi,
"Con phải kiên cường!”
Đợi tiếng bước chân của bà nhỏ dần, tôi vừa muốn ngẩng đầu, đã bị bà ôm lấy.
“Vãn Vãn, con nhất định phải kiên cường! Con phải kiên cường!”
Bà vừa đi vừa chốc chốc lại quay đầu nhìn tôi, cuối cùng cũng rời đi.
Mà tôi, an tâm chờ đợi hai trăm triệu của tôi về nhà.
Cũng không lâu lắm, dưới lầu truyền đến tiếng động cơ, tôi đi tới trước cửa sổ sát đất nhìn, là Chu Trì, quần áo trang phục cùng ảnh chụp trên hot search giống nhau như đúc.
Tôi vội vàng chạy như bay xuống lầu, trong mắt toàn là nước mắt.
Đúng rồi đấy, lúc chuẩn bị xuống lầu tôi đã nhỏ vài giọt dầu gió bên mắt, moẹ nó thật cay.
Chu Trì vô cùng ưu nhã ngồi trên sô pha, tay cầm một quyển tạp chí tài chính kinh tế, môi mỏng hơi mím, trên mặt không có một chút biểu tình.
Tôi không nói hai lời, trực tiếp nhào lên người hắn, rõ ràng có thể cảm giác được thân thể Chu Trì cứng đờ.
Tay của tôi không biết như thế nào lại đặt trước ngực hắn, tôi theo bản năng nhéo nhéo mấy cái.
Cũng được nha, cảm giác moẹ nó, tốt thật.
Trong nháy mắt, tôi cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo trên đỉnh đầu.
Tôi chống mắt lạnh của Chu Trì, theo bản năng lại nhéo một cái, trong lòng không nhịn được lại khen một câu: cảm giác thật tốt!
Được rồi, trở lại vấn đề chính.
Tôi từ trong túi nhẹ nhàng lấy ra một tờ khăn giấy, khóc nức nở mở miệng,
"Bạch Hòa, cô ấy đã trở về rồi sao?"
“Anh nói cho em biết! Bạch Hòa trở lại anh có phải sẽ cùng em ly hôn không? Chu Trì, anh đừng rời khỏi em, em sẽ ngoan ngoãn mà, anh đừng rời khỏi em!”
Tôi nức nở lấy khăn giấy lau mặt, mặc dù không có một giọt nước mắt.
Tiếng kêu rên của tôi vang vọng cả biệt thự, nhưng người đàn ông trước mặt lại không có phản ứng.
Đợi một lúc rồi mạnh mẽ kéo tôi ra, sức lực rất lớn, mẹ nó kéo bay cả tôi xuống sàn nhà.
“Lau đi, sàn nhà lạnh quá.”
Tôi ngước hai mắt đẫm lệ lên nhìn về phía Chu Trì, chưa từ bỏ định lôi kéo góc áo hắn.
Chu Trì bực bội đỡ trán, đáy mắt tràn đầy chán ghét và không kiên nhẫn.
Ở chỗ Chu Trì không nhìn thấy, tôi tà ác lộ ra nụ cười.
Ha ha, Chu Trì chắc đang đắn đo đây, hai trăm triệu là hai trăm triệu! Không uổng công tôi mất hai năm chờ đợi.
Chu Trì bị tôi kéo chặt ống quần, không nhúc nhích được.
Tôi khóc lớn: "Chu Trì! Em thật sự yêu anh!Chu Trì, anh đừng bỏ em! Bạch Hòa cô ấy không phải thật với anh đâu!”
Được rồi, lời này chính tôi nghe cũng thấy ảo.
Quả nhiên, nhắc tới Bạch Hòa, sắc mặt Chu Trì liền có biến hóa.
Hắn cau mày càng ngày càng sâu, sắc mặt càng ngày càng trầm.
Âu phục may đo bị tôi kéo nhăn không ra hình dáng, mà Chu Trì giống như một quả bom sắp nổ tung.
Sau đó, tôi nghe được giọng nói của Chu Trì.
Thanh âm mềm mại vô cùng, vui vẻ giống như sắp bay lên,
[ Hu hu hu, em ấy cuối cùng cũng ghen tị rồi !]