“Vào biển sâu rồi.”
Kim Ngôn chưởng quỹ Điền Mạc Chi đứng trên sàn thuyền, nhỏ giọng nói.
Trên mặt biển vẫn sóng êm gió lặng, không thấy bất cứ dấu hiệu kỳ lạ nào, không khác gì so với lúc trước vừa đi vào biển. Nhưng tiếng cảm thán của Điền Mạc Chi lại như vừa vượt qua biên giới gì đó.
Lôi Vô Kiệt luyện kiếm mệt, đang ngồi đó nghỉ ngơi, tò mò hỏi: “Điền chưởng quỹ, biển cạn với biển sâu có gì khác nhau?”
“Trong biển sâu có quan binh.” Điền Mạc Chi nói đầy ẩn ý.
“Có quan binh?” Lôi Vô Kiệt không hiểu, đã vài ngày nay bọn họ không thấy một bóng người, thi thoảng thấy một số thuyền lớn đang bắt cá. Đại đa số thời gian nhìn khắp biển cả chỉ có một chiếc thuyền của bọn họ, nơi thế này lấy đâu ra quan binh?”
Điền Mạc Chi chỉ một hòn đảo đơn độc ở phía xa: “Thấy chứ, hòn đảo lẻ loi kia gọi là đảo Tuyệt Sinh. Trên đó giam giữ rất nhiều tội phạm cùng hung cực ác. Do một số nguyên nhân đặc thù, không thể xử tử bọn chúng cho nên nhốt lại trên hòn đảo đó. Trên đảo đó không có thuyền đi khỏi, mỗi tháng lại có thuyền quan đưa nước uống và lương thực tới, các binh sĩ trông coi tội phạm trên đảo cũng không thể rời khỏi, cho nên gọi là Tuyệt Sinh. Mỗi lần thấy nó ta đều biết đã đến biển sâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT