“Mưa rồi.”
Tạ Tuyên ngồi trên bậc thang đột nhiên vươn tay. Một làn nước mưa chảy qua mái hiên rơi xuống tay hắn. Hắn ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói.
Bên cạnh hắn là Lý Phàm Tùng và Phi Hiên. Phi Hiên dắt ngựa, hơi nghiêng người về phía trước tránh chỗ nước mưa. Lý Phàm Tùng nhìn bóng người phía xa, hỏi nhỏ: “Sao hắn không vào?”
Tạ Tuyên cười khẽ: “Hắn là tình địch của sư phụ ngươi đấy, ngươi muốn hắn đi vào à?”
Lý Phàm Tùng thở dài một tiếng nói: “Ngày dài đêm ngắn do mắt mở, hoa nở hoa tàn chỉ tự thương. Dù sao sư phụ cũng mất sớm, những đồ đệ chúng ta cho dù thiên vị sư phụ đến đâu di nữa cũng không nỡ để sư nương một thân một mình cả đời.”
“Sai rồi.” Tạ Tuyên chậm rãi nói.
Lý Phàm Tùng vội vàng lui lại một bước, chắp tay nói: “Chẳng lẽ lời của Phàm Tùng có gì không đúng, mong tiên sinh chỉ giáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT