“Hải tặc?” Lôi Vô Kiệt chẳng những không sợ hãi, ngược lại càng hưng phấn. Đương nhiên hắn từng nghe tới hải tặc. Đám người này thường kết bè kết đảng, sở hữu một chiếc thuyền lớn sau đó cướp bóc đốt giết trên biển, không việc ác gì không làm, nhưng từ trước tới nay hắn chưa từng thấy. Nghe nói hải tặc thường chỉ có một con mắt, hắn vẫn rất muốn thấy.
“Thú vị.” Lôi Vô Kiệt gật đầu một cái, thuận tay chém rơi một mũi tên.
Điền Mạc Chi lắc đầu: “Chẳng có gì thú vị.”
Lôi Vô Kiệt nhếch miệng cười một tiếng: “Sao lại không thú vị? Thứ chưa từng thấy, đương nhiên thú vị rồi.”
Điền Mạc Chi chỉ vào lá cờ kia: “Do lá cờ kia nên mới không buồn cười. Cờ Vô Thủ Chiến Ưng, đám hải tặc đối diện gọi là đầu ưng, là hải tặc đáng sợ nhất trong biển sâu.”
“Lợi hại lắm à?” Lôi Vô Kiệt vẫn khinh thường.
“Vùng biển ngàn dặm, đầu ưng làm chủ. Giết quan binh, hắc ăn hắc, không chuyện ác nào không làm. Nơi đám Vô Thủ Chiến Ưng đi qua, máu chảy khắp biển.” Điền Mạc Chi đột nhiên quát lớn một tiếng: “Xuất trận!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT