Bùi Trạch Thâm lạnh nhạt liếc nhìn vị giám đốc đang đứng kế bên.
Giám đốc thiếu điều muốn lọt tròng, đây là Tổng giám đốc Bùi lạnh lùng hà khắc sao? Chỉ duy nhất với Thẩm Ly mới bày ra vẻ mặt ôn hòa, tiêu chuẩn kép dữ vậy!
Dĩ nhiên cô không dám nói những suy nghĩ này thành lời: “Là như vầy cô Thẩm, kế hoạch của chúng tôi là chụp ảnh cặp đôi… một đôi bạn thân từ bé sinh ra và lớn lên tại vùng Yên Vũ Giang Nam, giữa công tử nhà giàu và đại tiểu thư xuất thân từ một gia đình trí thức.”
Thẩm Ly nhìn Bùi Trạch Thâm, cạn lời: “Đường đường là Chủ tịch tập đoàn Bùi thị lại chạy tới đây chụp ảnh quảng cáo với tôi, anh không thấy mất giá à?”
Nghe phát ngôn to gan của cô, xung quanh ai nấy lại được một phen hết hồn hết vía.
Bùi Trạch Thâm không hề có vẻ khó chịu, thậm chí còn cong môi cười, hắn nói: “Sao nào, anh tình nguyện chụp cùng em.”
Hắn khoát tay: “Tới chuẩn bị chút đi, các cậu chụp một mình cô ấy trước đã.”
Thẩm Ly nói không lại hắn, đành phải di chuyển đến điểm chụp.
Ban đầu cô có hơi khớp ống kính nhưng chẳng mấy chốc đã bắt kịp nhịp điệu và chụp được khá nhiều ảnh đẹp.
Bùi Trạch Thâm ngồi trang điểm một bên, ánh mắt luôn dính lên người Thẩm Ly.
Thẩm Ly đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi uống nước thì thấy Bùi Trạch Thâm đã chuẩn bị xong đi đến.
Người đàn ông có bờ vai rộng, eo thon, cùng cặp chân dài miên man; dù có mặc trang phục thời Dân Quốc cũng không thể che giấu phong thái sang quý của hắn.
Thẩm Ly nuốt nước bọt, đột nhiên bị sặc nước.
“Khụ khụ khụ…”
“Uống chậm thôi,” Bùi Trạch Thâm chạy tới vuốt lưng thuận khí cho cô.
“Tôi không sao.” Thẩm Ly buồn bực lau khóe môi.
Ngoài chụp ảnh theo theo cốt truyện, hai người còn phải quay một đoạn video quảng cáo.
Kịch bản viết rằng, Giang Nam chìm trong chiến tranh, thời thế bất ổn nên đôi tình nhân trẻ bị buộc phải chia lìa. Trước khi ly biệt, công tử và tiểu thư ôm nhau thật chặt, không nỡ xa nhau.
Thẩm Ly đối mặt với Bùi Trạch Thâm, trong lòng bề bộn suy tư; nhưng Bùi Trạch Thâm không đợi cô kịp phản ứng đã dùng hai bước nhào tới, ôm chặt lấy cô.
“A…”
Phân cảnh này vừa kết thúc, chân Thẩm Ly đã trở nên mềm nhũn. Cô sang một bên ngồi nghỉ ngơi, vô tình nghe thấy Bùi Trạch Thâm đang nói về kịch bản với giám đốc: “Kết cục cuối cùng thế nào? Các cô định làm gì với khoảng trống phía sau?”
Giám đốc sửng sốt, nói: “Cái kết chính là hai nhân vật chính chia tay nhau, sau đó công tử nhập ngũ, đại tiểu thư thiệt mạng trong chiến hỏa…”
Sắc mặt Bùi Trạch Thâm tái nhợt: “Sửa cái kết lại cho tôi, tôi muốn một cái HE, để hai người họ ở bên nhau.”
“A? Ồ, được, vậy tôi đi giám sát…Giám đốc gật đầu, lòng bàn chân như thoa dầu.
Thẩm Ly đột nhiên hỏi: “Mọi người đều đã quyết định rồi, sao đột nhiên lại muốn đổi?”
Bùi Trạch Thâm nhìn cô, mím môi nói: “Chỉ là muốn đổi thôi, dù sao cũng là lần đầu tiên anh quay chụp cùng em, như thế ngụ ý không tốt…”
Thẩm Ly ngây người, ngay sau đó liền phá ra cười: “Gì đấy Bùi Trạch Thâm! Sếp lớn như anh sao lại ngây thơ dữ vậy?” Cô ôm bụng cười lớn.
“Hừ.” Gương mặt điển trai của Bùi Trạch Thâm đỏ bừng, đáy lòng lại vui sướng nở hoa.
Chỉ cần Thẩm Ly thấy vui hắn liền vui.
Bùi Trạch Thâm lấy lý do làm việc dẫn Thẩm Ly đến văn phòng.
Thẩm Ly chắp tay sau lưng đi loanh quanh trong phòng mấy vòng, sờ chỗ này một cái nhìn chỗ kia một chút, sau đó nói: “Quả nhiên lần này là do anh sắp xếp, tôi còn nghĩ sao đột nhiên giám đốc lại muốn tôi quay chụp quảng cáo!”
Bùi Trạch Thâm vừa đóng cửa lại, ánh đã lập tức trở nên sâu thẳm: “Anh nghe nói em bị Nhuệ Hoa từ chối bản thảo nên anh thu mua Nhuệ Hoa rồi bắt họ giao hợp đồng cho em.”
Thẩm Ly mím môi, trơ mắt nhìn người đàn ông đang chậm rãi đến gần.
Chỉ có mỗi cô và Bùi Trạch Thâm trong văn phòng Tổng giám đốc to lớn này.
“Anh muốn… làm gì?” Cô khẩn trương nuốt nước bọt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT