Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 59


1 tháng

trướctiếp

Biện pháp này thực sự quá tốt, chẳng những có thể trừng trị Lý Hổ báo thù cho Chu Lão Bát, còn không cần bản thân tự tay xử lý Lý Hổ khiến cho nhân vật lớn phía trên bực mình, quả thực là một mũi tên trúng hai con chim.

Lúc này Bành Vượng càng thêm sùng bái Hách Tri Nhiễm, nàng quả là một nữ nhân vừa có bản lĩnh vừa có trí tuệ.

Hách Tri Nhiễm biết bản thân sẽ không dừng ở khách điếm quá lâu, nghe ý của Lý Hổ, Chu Lão Bát sẽ bị người khác ném vào trong sông.

Chu Lão Bát làm người tính cách cũng không tệ, nàng nghĩ nếu như bản thân có thể thì ra tay cứu hắn ta một mạng.

Tuy nhiên, trước khi rời đi, nàng nhất định phải cho nhà họ Mặc một viên thuốc an thần, khiến cho bọn họ hiểu được bản thân cô không có gì nguy hiểm.

Mặt khác, lát nữa tiệm vải và tiệm tạp hóa đưa hàng tới, cần có người tiếp nhận.

Nữ quyến nhà họ Mặc đang nôn nóng chờ đợi tin tức phía bên Hách Tri Nhiễm, thấy nàng trở về toàn bộ đều quây đến hỏi han ân cần, một dạng sợ nàng bị thiệt.

Đối với nhóm tẩu tẩu tâm tư đơn thuần còn đỡ, Hách Tri Nhiễm chỉ cần nói bản thân không có việc gì, các nàng ấy yên tâm là được.

Tới chỗ của Mặc Cửu Diệp, tính nói mấy câu hàm hồ cho qua chuyện không phải là việc dễ dàng.

Từ khi bắt đầu thấy Lý Hổ và Hách Tri Nhiễm phát sinh tranh chấp ở cửa lớn, Mặc Cửu Diệp vẫn luôn đứng ở bên cạnh cửa, một khi Hách Tri Nhiễm chịu thiệt, hắn sẽ không chút cố kị mà lao ra cứu người.

Sau lại thấy Bành Vượng ra mặt, hơn nữa cũng không làm khó Hách Tri Nhiễm, thì sự lo lắng trong lòng hắn mới thả lòng một chút.

Lúc này nhìn thấy Hách Tri Nhiễm trở lại nguyên vẹn, cho dù như thế nào cũng phải hỏi thăm cho rõ ràng rồi mới buông tha người rời đi. "Nàng ở chỗ Lý Hổ có hỏi ra điều gì có ích không?"

“Đã hỏi rồi, hắn ta tìm người trói Chu Lão Bát, muốn ném người cho chìm vào trong sông. Sau lưng Lý Hổ có người điều khiển, nhưng mà chuyện này nói ra thì rất dài, ta đi cứu người trước, trở lại sẽ nói tỉ mỉ cho chàng nghe.”

Mặc Cửu Diệp nghe thấy nàng muốn đi cứu người, mặc dù trong lòng còn quá nhiều điều nghi hoặc, cũng chỉ có thể tạm thời kiềm chế không hỏi tới.

Hiện tại hắn chỉ trách bản thân mình, bên ngoài vẫn là người bị trọng thương không tiện hành động. Nếu không, hắn tuyệt đối không để cho Hách Tri Nhiễm một mình đối mặt với tất cả chuyện này.

"Nếu như vậy, nàng hãy chú ý an toàn."

Mặc Cửu Diệp áy náy xoay người, không hề nhìn Hách Tri Nhiễm.

Hách Tri Nhiễm cũng không dám chậm trễ thời gian, cùng Bành Vượng chạy tới vị trí Lý Hổ nói.

Lúc này Bành Vượng cũng sốt ruột cứu người, tuy rằng cơ thể vẫn còn có chút không thoải mái, cũng không dám chậm chạp chút nào.

Hai người chạy vội một đường, khoảng mười lăm phút liền đến vị trí chỉ định.

Nơi đó ngoại trừ nha dịch, còn đầy bá tánh bình dân vây quanh xem náo nhiệt.

Bành Vượng đẩy đám người chen đi vào, Hách Tri Nhiễm đi theo sát phía sau.

Chu Lão Bát nằm ở giữa đám người, hai mắt nhắm nghiền, nhìn qua không thấy hô hấp.

Đám nha dịch biểu cảm đau lòng, thấy Bành Vượng đến đây, Trương Thanh lau nước mắt, đi đến trước mặt hắn ta.

"Đại ca, Chu Lão Bát hắn... hắn... không còn thở."

Bành Vượng vừa mới nhìn thấy bộ dạng của Chu Lão Bát, trong lòng cũng có được đáp án.

Xem ra, bọn họ vẫn là tới chậm. Hách Tri Nhiễm lại không nhìn đến nhóm nha dịch đang thương cảm, nhanh chóng đi đến trước mặt Chu Lão Bát, đặt ngón tay lên động mạch chủ trên cổ hắn ta, hy vọng còn có thể cảm nhận được dấu hiệu của sự sống.

Một nha dịch mắt đỏ hồng đi tới.

“Hách thị, chúng ta vừa rồi đã kiểm tra, hắn đã c.h.ế.t rồi”

Hách Tri Nhiễm không hề trả lời, mà bắt đầu làm hồi sức tim phối cho Chu Lão Bát trước mặt toàn thể mọi người.

Hành động quái dị của nàng khiến cho tất cả mọi người xung quanh phải thốn thức.

“Nữ nhân này muốn làm cái gì?”

"Đúng vậy, người đã c.h.ế.t rồi, còn lăn lộn cái gì?"

"Ngươi xem nàng ta, động tác có bao nhiêu tùy tiện, thật đúng là không biết xấu hổ."

Hách Tri Nhiễm căn bản không để tâm tới lời nói của những người đó, cho dù chỉ có một tia hi vọng nàng cũng không từ bỏ việc cứu chữa.

Hai phút đã trôi qua, Chu Lão Bát vẫn như cũ, không hề có một chút phản ứng nào.

Tuy rằng Bành Vượng không hiểu nguyên lý hồi sức tim phồi, nhưng trong lòng hắn ta hiểu rõ, Hách Tri Nhiễm đang cứu người.

Tuy nhiên thấy Chu Lão Bát vẫn nằm yên không nhúc nhích như cũ, hắn ta không nhịn được mà tiến lên khuyên nhủ:

"Hách thị, lão Bát đã chết, hãy để cho hắn yên tâm rời đi thôi!"

Động tác của Hách Tri Nhiễm cũng không vì lời nói của Bành Vượng mà dừng lại.

Chỉ thấy hành động tiếp theo của nàng lại một lần nữa khiến mọi người xung quanh khiếp sợ đến trừng lớn đôi mắt.

Nàng bỏ qua hồi sức tim phổi, nắm lấy cái mũi Chu Lão Bát, bắt đầu làm hô hấp nhân tạo cho hắn ta.

Loại hành vi này đối với người cổ đại mà nói, quả thực là trời đất không dung. Lại một lần nữa dẫn tới xung quanh truyền ra từng trận cảm thán.

Ngay cả Bành Vượng tin tưởng vô điều kiện cũng không bình tĩnh.

"Hách thị, không phải ngươi điên rồi chứ?"

Trương Thanh hướng về phía Hách Tri Nhiễm đi nhanh đến, muốn đem người kéo ra.

Tuy nói Chu Lão Bát đã chết, nhưng đó là huynh đệ tốt của hắn ta, hắn không cho phép huynh đệ tốt đã c.h.ế.t rồi còn bị một nữ phạm nhân khinh bạc.

Lúc Hách Tri Nhiễm làm hô hấp nhân tạo cho Chu Lão Bát, đã cảm giác được hơi thở mỏng manh của hắn ta.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Chu Lão Bát sẽ lập tức phun ra mấy ngụm nước.

Vì để cho Chu Lão Bát có được không gian thích hợp, Hách Tri Nhiễm đã đứng thẳng dậy, đồng thời, nàng lặng lẽ thu hồi lại túi hô hấp lấy ra từ không gian.

Ngay lúc Trương Thanh nhanh chóng vươn tay ra muốn bắt lấy cổ áo Hách Tri Nhiễm, thì thấy Chu Lão Bát mạnh mẽ khụ một tiếng, rồi nôn ra mấy ngụm nước.

Cánh tay vươn ra của Trương Thanh dừng tại chỗ, mặt đầy vẻ không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Chu Lão Bát.

Một lúc sau, hắn ta mới quay đầu nhìn về phía Bành Vượng.

"Đại ca, Chu Lão Bát hình như sống lại rồi."

Giờ phút này, Bành Vượng đã kích động đến mức rơi lệ, dùng sức gật đầu thật mạnh.

"Ừ, lão Bát không chết, hắn còn sống, được Hách thị kéo về từ quỷ môn quan."

Lời này vừa nói ra, tầm mắt nhóm nha dịch nhất trí cùng dừng trên người Hách Tri Nhiễm.

Là Hách thị đem Chu Lão Bát hôn tỉnh...

Ngay sau đó, Bành Vượng dẫn đầu nhóm nha dịch vây xung quanh Chu Lão Bát.

Tất cả mọi người mồm năm miệng mười gọi tên của hắn, thậm chí có người còn duỗi tay đụng vào thân thể hắn ta. Hách Tri Nhiễm thấy thế, vội vàng tiến lên ngăn cản hành động của bọn họ. "Mọi người tản ra một chút, hiện tại hắn cần không khí lưu thông để thở." Tuy rằng nhóm nha dịch không biết không khí lưu thông là có ý gì, nhưng giờ phút này hoàn toàn tin phục lời nói của Hách Tri Nhiễm. Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm vừa nói xong, nhóm nha dịch lập tức tản ra nhanh chóng. Sau khi Chu Lão Bát nôn ra ngụm nước thứ 6, rốt cuộc cũng mở mắt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp