Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 51


1 tháng

trướctiếp

Hiếm khi có thời gian nhàn nhã, Hách Tri Nhiễm ngồi nghỉ ngơi trên ghế gấp nhỏ trong sân nhà trọ.

Ngoài mặt là nàng đang nghỉ ngơi, nhưng thực ra ý thức của nàng đã tiến vào trong không gian.

Từ khi có được cái không gian này, ngoài việc bỏ đồ vật vào và lấy đồ vật ra, cô còn chưa có thời gian nghiên cứu cẩn thận.

Hách Tri Nhiễm tính toán mượn cơ hội này kiểm tra nghiên cứu thật kỹ một phen.

Vừa xem Hách Tri Nhiễm lập tức phát hiện một vấn đề.

Cái không gian này tuy rằng có chức năng tái sinh, nhưng cũng chỉ đối với những đồ vật vốn có sẵn trong không gian.

Năm lượng bạc nàng vừa mới đưa cho ông chủ quán trọ kia, đã qua một canh giờ, cũng không thấy hồi trở lại.

Bởi vì vậy có thể xác định được, nàng thu đồ vật ở thời cổ đại này vào trong không gian không có chức năng tái sinh.

Ngoại trừ cái này, Hách Tri Nhiễm còn kiểm tra một lượt những dụng cụ chữa bệnh và thuốc men vốn có trong không gian.

Sau khi sửa sang lại một lượt, bỗng nhiên nàng phát hiện ra một cái điện thoại di động trong góc khuất.

Chiếc di động này không hề xa lạ với Hách Tri Nhiễm, vì đây chính là chiếc điện thoại cô mới thay đi không lâu trước đây.

Bởi vì có điện thoại di động mới, nên chiếc di động cũ này bị cô bỏ sang một bên không dùng đến.

Hách Tri Nhiễm vội vàng dùng ý nghĩ để khởi động máy điện thoại.

Chỉ tiếc điện thoại đã hết pin. May mắn là bộ sạc của cô vẫn còn ở đó.

Cắm điện thoại vào bộ sạc, điều khiến người ta vui mừng chính là trong không gian vẫn có điện, điều này khiến cho Hách Tri Nhiễm vui vẻ hết sức.

Trong không gian có điện, cô có thể làm được rất nhiều việc.

Đặc biệt là những thiết bị chữa bệnh tiến tiến kia, không có điện chỉ giống như đồ trang trí.

Nhưng mà giờ phút này nàng chỉ tập trung chú ý vào cái di động.

Sau khi máy được khởi động lên, có thể liên lạc với người quen cũ, phân phó một vài việc thì tốt.

Vài phút sau, Hách Tri Nhiễm cuối cùng cũng ấn vào nút khởi động của máy.

Màn hình di động sáng lên.

Nhưng mà lại không hề xuất hiện hình ảnh mà Hách Tri Nhiễm quen thuộc.

Vốn dĩ hình nền trên di động là ảnh bản thân mặc quân phục, hiện tại biến thành tranh phong cảnh trừu tượng.

Còn có những ứng dụng vốn có của máy cũng không thấy, chỉ còn lại duy nhất phần mềm mua sắm Taobao nằm lẻ loi.

Phần mềm mua sắm này rất quen thuộc với Hách Tri Nhiễm, dù sao thì kiếp trước nàng cũng đã sử dụng nó một cách thường xuyên.

Hách Tri Nhiễm không hề vội vã mở ứng dụng Taobao, mà trượt qua lại các giao diện di động, nàng cảm thấy có thể di động để quá lâu rồi nên có chút đơ, những cái ứng dụng kia hẳn là vẫn tồn tại.

Ai ngờ, sau khi vuốt vài lần đã có thể xác định được trong di động thực sự không có thêm ứng dụng nào khác.

Ngay cả ứng dụng tích hợp vốn có điện thoại là nghe gọi và nhắn tin cũng biến mất không thấy bóng dáng.

Điều này làm cho Hách Tri Nhiễm cảm thấy khó hiểu, đồng thời nàng lại thử kết nối wifi vốn có trong không gian.

Rất nhanh wifi được kết nối thành công, một lần nữa làm cho Hách Tri Nhiễm thấy được hi vọng.

Vốn định sau khi kết nối internet, là có thể tải thêm các ứng dụng khác từ kho ứng dụng. Nhưng khiến cho người bực bội chính là kho ứng dụng không hề tồn tại.

Hách Tri Nhiễm hoàn toàn chấp nhận số phận, xem ra, cái di động này hoàn toàn cố ý.

Sau khi đã nản lòng thoái chí, Hách Tri Nhiễm chấp nhận số phận mở ứng dụng Taobao.

Phần mềm Taobo mở ra vẫn là hình ảnh quen thuộc kia, không có chút khác biệt nào cả.

Chọn bừa một cái băng đô tóc giá vài tệ trên trang mua sắm, ngay lập tức màn hình di động xuất hiện giao diện thanh toán.

Đồng thời Hách Tri Nhiễm còn chú ý tới địa chỉ nhận hàng vậy mà lại là triều Đại Thuận...

Như vậy có thể nhận thấy được, nàng xuyên qua có lẽ là có dự mưu từ trước.

Chỉ không biết vị đại thần nào nhàm chán như vậy, nhất định phải đưa nàng đến chỗ này chịu khổ.

Cũng có lẽ là trời xanh thương tiếc công đức của Mặc Cửu Diệp, không đành lòng để cho hắn c.h.ế.t trên đường lưu đày, muốn cho hắn có thêm một cơ hội sống sót.

Trừ cái này ra, Hách Tri Nhiễm không nghĩ ra được lý do nào chính xác hơn cả.

Phía dưới hiện lên cách thức thanh toán.

Nhìn thấy trong tài khoản Ailpay còn 1300 tệ, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng chọn lựa chi trả bằng Ailpay.

Vừa mới thanh toán thành công, trong chớp mắt, chiếc bờm tóc lập tức xuất hiện trước mắt của nàng.

Hách Tri Nhiễm vui mừng quá đỗi, tuy rằng không có biện pháp liên hệ với thế giới bên ngoài, nhưng có được chức năng mua sắm tiện lợi như vậy, quả là trợ lực lớn nhất đối với nàng.

Nàng thấy mua sắm băng đô tóc thành công, lại tiếp tục tính toán mua một túi đồ ăn vặt, lần này nàng dự định dùng thẻ ngân hàng của chính mình để chỉ trả.

Kết quả, lần thao tác này làm Hách Tri Nhiễm phải thất vọng rồi.

Giao diện hiển thị nàng không có thẻ ngân hàng liên kết.

Điều này quá không khoa học, tuy rằng kiếp trước nàng không có nhiều tiền tiết kiệm, nhưng là một người thường xuyên mua sắm, làm sao có thể không liên kết thẻ ngân hàng với ứng dụng Taobao chứ. Huống chi, nạp tài khoản Ailpay cũng cần phải có thẻ ngân hàng.

Cái này chỉ có thể chứng minh, thân thể kiếp trước của nàng đã chết, thẻ ngân hàng bị xóa bỏ hoặc đóng lại.

Khi xác định chắc chắn thẻ ngân hàng không có để sử dụng, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng nhận ra sự quý trọng của 1300 tệ trong tài khoản Ailpay.

Ngay ở thời khắc nàng cảm thấy hụt hẫng trượt qua trượt lại các thanh ứng dụng trên Taobao, bỗng nàng phát hiện ra chỗ này cón có một chức năng.

Đó chính là trở thành thương gia.

Nhưng mà trở thành thương gia thì phải bán cái gì bây giờ?

Trong lúc do dự, ánh mắt Hách Tri Nhiễm không tự chủ mà liếc qua những đồ vật được thu từ phủ Hộ Quốc Công và quốc khố.

Lập tức đôi mắt Hách Tri Nhiễm sáng bừng lên, nàng có thể mở một cửa hàng chuyên kinh doanh đồ cổ, chuyên bán ra những thứ tốt ở thời cổ đại này.

Vừa lúc nàng còn đang phát sầu vì vấn đề đưa mấy thứ trong quốc khố ra ngoài ánh sáng, bây giờ không phải vừa lúc giải quyết được tất cả hay sao.

Có ý tưởng, Hách Tri Nhiễm lập tức học tập cách thức trình tự mở cửa hàng trên hệ thống.

Nàng vừa mới mở ra phần thuyết minh cách mở cửa hàng, thì nghe thấy có người gọi.

"Hách thị, Cửu Diệp đã ngủ chưa? Ta có chuyện muốn nói với hắn."

Hách Tri Nhiễm thu hồi ý thức trong không gian, thấy người đến là Tạ Thiên Hải, vội vàng đứng dậy mời người vào trong phòng.

Mặc Cửu Diệp đã lau rửa xong từ lâu, tranh thủ lúc không có ai đã đem nước đi đổ bỏ.

Nghe thấy âm thanh nói chuyện bên ngoài, hắn vội vàng về giường nằm.

Tạ Thiên Hải vừa mới đặt m.ô.n.g ngồi ở mép giường thì Phương Truyền Châu cũng đến.

Như vậy vừa kịp, Mặc Cửu Diệp chỉ cần đón tiếp một lần là có thể giải thích rõ ràng toàn bộ sự việc.

Hách Tri Nhiễm chuyển một cái ghế đặt xuống bên cạnh Tạ Thiên Hải, mời Phương Truyền Châu ngồi xuống.

Sau đó xoay người đi ra ngoài, đồng thời đóng cánh cửa lại.

Sở dĩ Hách Tri Nhiễm lựa chọn tránh đi bởi vì có hai nguyên nhân.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp