Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 52


1 tháng

trướctiếp

Thứ nhất, nàng sau xét đến những cái quy củ của thời cổ đại này, lúc nam nhân chuyện không thích có nữ nhân ở bên cạnh nghe.

Thứ hai, cũng là nguyên nhân thực sự, nàng muốn nhân cơ hội này tiếp tục nghiên cứu cách mở cửa hàng trên ứng dụng Taobao.

Một lần nữa quay trở lại vị trí ngồi ban đầu, Hách Tri Nhiễm tiếp tục đưa ý thức tiến vào không gian. Nàng đọc một lượt toàn bộ thông tin về việc mở cửa hàng.

Hóa ra, muốn mở cửa hàng trên ứng dụng Taobao phải đặt thế chấp 1000 tệ, may mắn trong tài khoản Alipay của nàng còn chút ít tiền trinh.

Quyết đoán giao tiền thế chấp, chỉ chờ chứng thực thành công là xong. Kế tiếp Hách Tri Nhiễm cần phải chọn lựa đội ngũ chế tác mặt tiền cho cửa hiệu của mình trong Taobao, để giúp nàng thiết kế giao diện có phong cách thích hợp.

Chọn đi chọn lại, cuối cùng Hách Tri Nhiễm tuyển chọn một tài khoản thiết kế giả cổ, cái này cực kì thích hợp với phong cách của cửa hàng cô hướng tới.

Nhưng giá cả khiến nàng cảm thấy có chút cắt thịt, vậy mà mất 288 tệ.

Cắn răng trả tiền, Hách Tri Nhiễm có cảm giác bản thân trở thành kẻ nghèo khó trong nháy mắt.

Nhưng mà không sao, nàng có niềm tin trong tương lai sẽ có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Xác thực sẽ hoàn thành trong 24 giờ, Hách Tri Nhiễm cảm thấy bản thân không cần thiết phải chờ đợi, chỉ cần khi nào nhớ tới thì kiểm tra một cái là được.

Áng chừng thời gian, đã qua nửa canh giờ.

Có lẽ Mặc Cửu Diệp nói chuyện với hai người kia cũng sắp kết thúc.

Hách Tri Nhiễm kéo lê thân thể mệt mỏi quay trở lại phòng.

Quả nhiên, Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu đã rời đi. Nương theo ánh nến yếu ớt quan sát sắc mặt của Mặc Cửu Diệp, thấy hắn có vẻ nhẹ nhõm hơn so với ban nãy rất nhiều, nàng hiểu được hắn đã giải thích rõ ràng việc hiểu lầm.

Mặc Cửu Diệp chậm rãi nói.

“Sự việc đã giải quyết xong.”

"Bọn họ tin ngươi nói?" Hách Tri Nhiễm dò hỏi.

"Ừ, chỗ trống ở đó rõ ràng như vậy, không phải do họ có tin hay không."

Còn Mặc Cửu Diệp nói với hai người kia như thế nào, Hách Tri Nhiễm cũng không dò hỏi kỹ, nàng chỉ cần biết kết quả thế nào thì tốt rồi.

"Vê sau chúng ta ăn dùng cái gì, hoặc làm gì đó đều mang theo nhà Tạ và nhà họ Phương có được không?"

Hách Tri Nhiễm nghĩ tới việc Mặc Cửu Diệp mang cô đi dọn sạch quốc khố, đồ vật bên trong đương nhiên thuộc về cả hai người.

Chỉ cần Mặc Cửu Diệp không có ý kiến, cô cũng không ngại dùng một nửa tài sản của hắn đi nuôi người nhà họ Tạ và người nhà họ Phương.

Mặc Cửu Diệp trầm tư trong một thoáng chớp mắt.

"Nhìn tình huống cụ thể mà làm thôi, dù sao hiểu lầm cũng đã giải, nhưng cũng phải tránh không để cho bọn họ phát hiện ra cái gì."

Trong lòng Hách Tri Nhiễm hiểu rõ: "Được, làm theo ý của chàng."

Hai người nói mấy câu, Hách Tri Nhiễm đi ra bên ngoài chuẩn bị rửa ráy một phen.

Kết quả, nàng vừa mới đi đến cửa phòng bếp, lập tức nghe thấy trong một góc nào đó phát ra từng đợt âm thanh khiến người khác phải ngại ngùng.

Cố tình Hách Tri Nhiễm lại rất quen thuộc với giọng người này.

Đúng là Lý Nhu Nhi.

Nàng không tự chủ mà cười cười, lúc ở chỗ Bành Vượng cảm thấy có gì đó sai sai, lại phát hiện ra ánh mắt nha dịch kia nhìn Lý Nhu Nhi không bình thường. Lúc ra ngoài lại phát hiện ra Lý Nhu Nhi giả vờ hô đau.

Chỉ không ngờ được, hai kẻ đó đã quấn lấy nhau nhanh như vậy.

Hách Tri Nhiễm không có đam mê phá hỏng chuyện tốt của người xấu, nhanh chóng đi vào trong bếp lấy nước, mang về phòng rửa sạch qua loa mặt mũi tay chân, rồi chuẩn bị nghỉ ngơi.

Mặc Cửu Diệp còn nằm trên giường, nàng lựa chọn ngủ dưới đất.

Mặc Cửu Diệp thấy thế, vộ vàng xoay người xuống giường.

"Nàng ngủ trên giường, ta ngủ dưới đất."

"Trên mặt đất lạnh, cơ thể chàng còn có vết thương, ta ngủ trên mặt đất không sao cả"

"Không, nàng ngủ trên giường."

Hách Tri Nhiễm thấy Mặc Cửu Diệp kiên trì, lại không đành lòng để cho người bệnh nằm ngủ trên mặt đất, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp.

"Không thì cả hai chúng ta đều ngủ trên giường, ở giữa cách ra một chút là được."

"Được, nàng ngủ bên trong, ta ở bên ngoài, đảm bảo không chạm vào nàng."

Mặc Cửu Diệp có chút đỏ mặt, nhưng đối diện với thê tử của mình, hắn không thể thẹn thùng cả đời được.

Động tác Hách Tri Nhiễm nhanh nhẹn, bò vào tận cùng phía trong giường, giữa hai người cách ra một khoảng không gian rất lớn.

Mấy hôm nay Hách Tri Nhiễm thực sự rất vất vả, nhanh chóng ngủ mất.

Nhưng, cô ngủ không sâu giấc. Trong lúc mơ mơ màng màng, cảm giác như ván giường lay động một chút.

Cô hơi nheo mắt nhìn xem, chỉ thấy Mặc Cửu Diệp đứng dậy, sửa sang quần áo của mình, rồi đẩy cửa bước ra ngoài.

Nếu như Mặc Cửu Diệp không có động tác thay đổi quần áo, Hách Tri Nhiễm chỉ cho rằng hắn đi vệ sinh.

Nhưng đi vệ sinh cần thiết phải thay quần áo à?

Bởi vậy, Hách Tri Nhiễm có thể chắc chắn Mặc Cửu Diệp nhất định đi làm chuyện gì đó. Xuất phát từ lòng tò mò, cô cũng đứng dậy theo ra ngoài.

Chỉ thấy Mặc Cửu Diệp ra khỏi cửa, quan sát xung quanh một chút rồi vận khinh công nhảy lên, hướng về phía hậu viện chạy tới.

Hách Tri Nhiễm không có khinh công, nhìn thấy thân ảnh của Mặc Cửu Diệp lóe lên rồi biến mất khỏi tầm mắt chính mình, chỉ đành chấp nhận quay trở lại phòng.

Khoảng thời gian một nén hương, Mặc Cửu Diệp đã trở lại, hắn nhẹ nhàng nằm ở mép giường.

Hách Tri Nhiễm cảnh giác, ánh mắt Mặc Cửu Diệp càng sâu.

Hắn chỉ cần cảm nhận cách hít thở của Hách Tri Nhiễm là có thể xác định giờ phút này nàng cũng chưa ngủ.

"Ta vừa mới đi xả giận cho nàng."

"Đừng nói với ta là chàng đi thu thập huynh đệ nhà họ Hà?”

Hách Tri Nhiễm khiếp sợ ngay lập tức.

Người nam nhân này đúng thật là... Quả thật có chút bênh vực người mình.

Nàng đã sửa trị huynh đệ nhà họ Hà, hắn còn muốn đi trả thù...

"Dám bắt nạt người của ta, ta tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ được sống tốt."

Hách Tri Nhiễm có chút tò mò, Mặc Cửu Diệp khiến mình hết giận như thế nào.

"Chàng sửa trị bọn họ như thế nào?"

Mặc Cửu Diệp úp mở: "Sáng mai nàng sẽ biết, chỉ tiếc, ta ở chỗ nhà họ Lý không nhìn thấy Lý Nhu Nhi, hôm nay coi như nàng ta may mắn."

"Chàng còn đánh cả nữ nhân à?" Hách Tri Nhiễm nghe thấy tên của Lý Nhu Nhị, lập tức thấy hứng thú.

"Đây cũng là lần đầu tiên ta có ý nghĩ động thủ với nữ nhân."

Hách Tri Nhiễm thấy Mặc Cửu Diệp nói năng hùng hồn lý lẽ, cũng hiểu rằng hắn bất đắc dĩ, vì vậy không định tiếp tục trêu chọc hắn. "Lúc ta đến phòng bếp, thấy được Lý Nhu Nhi đang lêu lổng với một nha dịch."

Nói đến loại chuyện phiếm này, Mặc Cửu Diệp cũng không am hiểu, nên hắn không đáp lại bất cứ lời nào.

Hách Tri Nhiễm thấy hắn không mở miệng, đành nhắm mắt tiếp tục cơn buồn ngủ.

Có lẽ là vì có Mặc Cửu Diệp ở bên cạnh, thành ra sự cảnh giác của Hách Tri Nhiễm được thả lỏng hơn nhiều.

Một đêm này nàng ngủ cực kì ngon giấc, và thức dậy thật sớm.

Vừa ra khỏi phòng, đã thấy Triệu thị đứng chờ ở bên ngoài.

Triệu thị nhìn xung quanh một lượt, rồi kéo Hách Tri Nhiễm tới góc khuất.

"Thẩm thẩm, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hách Tri Nhiễm biết có thể Triệu thị muốn nói với nàng về ai đó, khi nói chuyện đè ép âm thanh xuống cực nhỏ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp