Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 14


1 tháng

trướctiếp

Còn về việc ngày đầu tiên Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp tân hôn phải kính trà bà bà, đều bị phớt lờ mất.

Hách Tri Nhiễm nhìn Mặc Cửu Diệp vẫn nằm trên giường: "Chàng đến bên mẫu thân dùng bữa sáng không?”

Mặc Cửu Diệp lắc đầu: "Ta không đi, tiếp tục giả vờ hôn mê."

Trong lòng Hách Tri Nhiễm biết rõ, hành động của Mặc Cửu Diệp là chính xác.

Nếu đêm qua hoàng thượng lựa chọn kêu hắn vào cung tiến hành làm khó dễ, chẳng qua là vì để hắn bị thương nặng c.h.ế.t trên đường lưu đày đó sao?

Nếu như hắn vui vẻ tung tăng đi ra ngoài, sau khi hoàng thượng biết được, khó bảo đảm còn sẽ nghĩ ra cách khác để đối phó Mặc gia.

Thay vì khó lòng đề phòng bị người ta ám hại, chỉ bằng giả vờ hôn mê, có thể tránh được một kiếp là một kiếp.

"Ta sang đó xem thử trước, thuận tiện mang chút đồ ăn về cho chàng."

Hách Tri Nhiễm nói xong, đi theo bà lão đến viện tử của Mặc lão phu nhân.

Người Mặc gia đều rất hiểu quy củ, mấy vị tẩu tẩu và tiểu cô sớm đã trước một bước đến viện tử của lão phu nhân.

Một đám phụ nhân đều phép tắc ngồi trước bàn cơm trong phòng khách, chỉ cần Mặc lão phu nhân không lên tiếng, ai cũng sẽ không động đũa trước.

Mặc lão phu nhân suy nghĩ, chờ sau khi Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm tới, mọi người cùng nhau dùng bữa.

Nói như thế nào đi nữa, hôm nay cũng là ngày đầu tiên nhi tử tân hôn, dù sao vẫn phải chính thức một chút.

Thấy chỉ có một mình Hách Tri Nhiễm đến, thì Mặc Hàm Nguyệt còn chưa biết Mặc gia sắp gặp đại nạn đã nhiệt tình chào đón. Nàng ấy tươi cười khoác cánh tay của Hách Tri Nhiễm: "Cửu tẩu, sao Cửu ca ta không đi cùng tẩu vậy?"

Thoạt nhìn trạng thái của Mặc Hàm Nguyệt, chính là không biết tình hình xảy ra trong nhà.

Hách Tri Nhiễm dứt khoát tiếp tục giấu giếm: "Tối qua Cửu ca muội đi hoàng cung về muộn, lúc này mới ngủ thiếp đi."

Đối với Mặc Hàm Nguyệt, lời giải thích này không hề có nghi ngờ.

"Cửu ca vất vả, cứ để huynh ấy ngủ thêm một lát đi, Cửu tẩu mau tới đây, chúng ta dùng bữa sáng."

Mặc lão phu nhân và mấy vị tẩu tẩu khác đều biết tình hình ra sao, cũng không có truy hỏi như Mặc Hàm Nguyệt.

Chỉ có điều, sắc mặt của mọi người đều không tốt lắm.

Mặc lão phu nhân thấy Hách Tri Nhiễm đi tới trước bàn, đích thân mời nàng ngồi xuống.

"Hách thị à, con cũng biết tình hình trong nhà, ngày đầu tiên tân hôn của con, cũng không có chuẩn bị gì, chúng ta cơm canh đạm bạc đỡ vậy."

"Mẫu thân, như vậy cũng đã rất tốt rồi."

Hách Tri Nhiễm nói xong bèn ngồi xuống cạnh Mặc Hàm Nguyệt.

Nàng nhìn sơ chén cháo để trước mặt, lập tức cau mày lại.

"Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, cháo này là do ai chuẩn bị thế?"

Mặc lão phu nhân bưng chén lên, vừa định ăn một ngụm cháo, nghe thấy Hách Tri Nhiễm hỏi, lại để xuống.

"Là bà tử trong viện ta chuẩn bị, sao vậy?"

"Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, trong cháo này có độc."

Nghe vậy, mấy vị tẩu tẩu và Mặc Hàm Nguyệt cũng cuống quít buông chén cháo trong tay xuống, đồng loạt đưa ánh nhìn về phía Hách Tri Nhiễm.

"Hách thị, con nói trong cháo có độc?" Trong mắt Mặc lão phu nhân ngập tràn không thể tưởng tượng nổi.

Hách Tri Nhiễm nói một cách chắc chắn: "Mẫu thân, nếu con không nhìn lầm, đây là một loại kịch độc không màu không mùi, con người chỉ cần ăn vào, bèn không còn bất cứ khả năng sống sót nào."

Nàng vừa dứt lời thì có bà tử hoang mang chạy vào bẩm báo: "Không hay rồi lão phu nhân, không biết Trần bà tử và Thúy Nha bị gì, sau khi uống một ngụm nước, bỗng nhiên ngã xuống mặt đất miệng sùi bọt mép..."

"Ngươi nói gì?" Mặc lão phu nhân vội vàng đứng lên, bước từng bước nhỏ đi ra ngoài.

"Hai người họ đang ở đâu?"

"Hồi lão phu nhân, bọn họ đều đang ở nhĩ phòng!"

Mấy vị tẩu tẩu và Hách Tri Nhiễm đi theo Mặc lão phu nhân tới nhĩ phòng.

Quả nhiên, hai người mà Trần bà tử nói miệng sùi bọt mép nằm dưới sàn nhà, toàn thân co giật, mí mắt lật lên, mắt thấy có vẻ như sắp tắt thở.

Mặc lão phu nhân xem xét xong, xoay người đi ra, đưa ánh nhìn lên người Hách Tri Nhiễm.

"Quả nhiên là có người hạ độc." Khi Hách Tri Nhiễm nghe thấy Trần bà tử bẩm báo, thì cũng đã có phân tích.

Hai hạ nhân kia là uống nước trúng độc, cháo trên bàn bọn họ cũng có độc, rất có thể chính là có người đầu độc trong giếng.

"Mẫu thân, trong phòng bếp nhỏ dùng nguồn nước từ đâu?"

"Giếng nước ngay sau viện tử của ta."

Không thể nghĩ nhiều, Hách Tri Nhiễm gấp rút đi vê phía giếng nước.

Vừa xách một thùng nước lên, ngón tay nàng nhẹ nhàng chạm sơ, sau đó dùng đầu lưỡi l.i.ế.m thử.

Mọi người nhìn động tác gần như liền mạch của Hách Tri Nhiễm, đều không dám thở mạnh.

Cho đến khi nàng để thùng gỗ sang một bên, Mặc lão phu mới hỏi: "Nước này có độc không?”

Vẻ mặt của Hách Tri Nhiễm vô cùng nghiêm túc: "Độc xuất phát từ giếng nước này.

Nghe vậy, Mặc lão phu nhân lập tức nghiêm mặt lại.

Tuy phủ Quốc Công sắp gặp phải tai bay vạ gió, nhưng uy nghiêm của vị đương gia chủ mẫu như bà vẫn còn.

"Người đâu, tức khắc đi điều tra, ta muốn xem thử rốt cuộc là người nào hạ độc."

Các nha hoàn bà tử trong viện lập tức bắt đầu hành động, chẳng bao lâu thì có người đến bẩm báo.

"Lão phu nhân, Lưu bà tử thắt cổ trong phòng rồi."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp