Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 13


1 tháng

trướctiếp

Hách Tri Nhiễm nén lại tiếng cười, cẩn thận thay quần giúp Mặc Cửu Diệp. Sau khi Mặc Cửu Diệp cảm thấy hai ống quần được phủ lên, hắn nói gì cũng không cho Hách Tri Nhiễm giúp đỡ nữa.

"Còn lại để ta tự làm là được."

Hách Tri Nhiễm cũng không miễn cưỡng, hắn đều có thể dẫn theo mình vượt nóc băng tường, cẩn thận tí xách quần lên vẫn là không thành vấn đề.

Thừa dịp trước khi Mặc Cửu Diệp trở mình, nàng đã cất dụng cụ trị liệu vào không gian.

Nàng còn không quên kiểm tra lại số lượng rượu cồn.

Thoạt nhìn, chợt Hách Tri Nhiễm nở gan nở ruột, lại thật sự có ba chai rượu cồn.

Ngay cả thuốc bột trắng Vân Nam, băng, thuốc uốn ván, ống tiêm dùng một lần vừa được sử dụng cũng đã trở lại số lượng ban đầu.

Điều càng khiến người ta kinh ngạc vui mừng chính là, ngay cả cây nhíp mà nàng sử dụng cũng tăng thêm một cây.

Điều này nói lên gì?

Chứng tỏ những vật phẩm vốn có trong không gian của nàng, xác thực có chức năng tái sinh vật tư.

Tất nhiên, những thứ nàng đưa vào ở cổ đại thì không có, dù sao mấy đồ vật nàng để ở nhĩ phòng đều không có xuất hiện lại.

Mặc dù vậy, Hách Tri Nhiễm cũng đã rất thỏa mãn.

Có chức năng này, Hách Tri Nhiễm cảm thấy sống lưng mình thẳng tắp hơn khá nhiều.

Bởi trong không gian của nàng không chỉ đơn giản là có những thiết bị y tế này. Nàng biết, giờ phút này cũng không phải lúc vui sướng, thời gian cấp bách, nàng còn có rất nhiều việc chưa xử lý.

Hách Tri Nhiễm nghĩ đến đây, lần nữa lấy hai tờ khế ước bán thân đó đi ra ngoài.

Xảo Ngọc vấn luôn canh giữ trước cửa, trông thấy nàng đi ra, vội vàng cung kính hỏi han: "Đại tiểu thư, có chuyện gì cần nô tỳ đi làm?"

"Xảo Ngọc, vào phòng của ngươi đi, ta có chuyện nói với ngươi và Xảo Tâm."

Hách Tri Nhiễm dứt lời, bèn dẫn đầu đi về phía gian phòng của nha hoàn.

Xảo Ngọc đi theo đại tiểu thư nhiều năm, đây vẫn là lần đầu tiên thấy dáng vẻ trịnh trọng như vậy của nàng, vội vã cất bước đi theo.

Đồng thời trong lòng nàng ta cũng đang bồn chồn: Nhìn vẻ mặt của đại tiểu thư, chắc chắn là có việc gì quan trọng.

Hai nha hoàn gả chung của Hách Tri Nhiễm ở chung một phòng, hôm nay là Xảo Ngọc trực, Xảo Tâm sớm đã đi ngủ.

Tiếng mở cửa đánh thức Xảo Tâm, nàng tưởng Xảo Ngọc đã trở về, lơ mơ hỏi: "Xảo Ngọc, sao ngươi lại vê rồi?"

"Là ta." Hách Tri Nhiễm lên tiếng giải thích thắc mắc thay nàng ta.

Xảo Tâm lập tức ngồi dậy, vội vàng đeo giày xuống đất.

"Đại tiểu thư, là có chuyện gì muốn dặn dò sao?"

Hách Tri Nhiễm không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp đặt hai tờ khế ước bán thân lên bàn.

"Các ngươi cầm lấy khế ước bán thân, rời khỏi phủ Quốc Công trong đêm đi, từ nay về sau, các ngươi chính là người tự do."

Hai người không hiểu, đại tiểu thư đây là đang làm trò gì.

"Đại tiểu thư, Xảo Tâm chỗ nào không làm tốt, người cứ việc đánh chửi là được."

"Đúng vậy, đại tiểu thư, Xảo Ngọc cũng muốn hầu hạ người cả đời."

Hách Tri Nhiễm biết rõ hai tỳ nữ này trung thành và tận tâm với mình.

Nàng bất đắc dĩ nói: "Vừa rồi Quốc Công gia trở về nói, chàng ấy đã chọc giận hoàng thượng, nếu không ngoài dự đoán, hoàng thượng sẽ trị tội phủ Quốc Công.

Đến lúc đó, chúng ta đều tự thân khó bảo toàn, làm sao còn có thể lo lắng sống c.h.ế.t của các ngươi.

Thay vì các ngươi bị quan phủ bán đi lần nữa, chi bằng bây giờ ta thả tự do cho các ngươi."

Hách Tri Nhiễm dứt lời, mượn ống tay áo che lại, lấy bốn mươi lượng bạc ra, đưa cho mỗi người hai mươi lượng.

Hai tiểu nha đầu không ngờ rằng đại tiểu thư thả bọn họ rời đi lại là nguyên nhân này, trong phút chốc còn không cách nào chấp nhận sự thật này lắm.

Dù sao tư tưởng bọn họ phải hầu hạ bên cạnh đại tiểu thư cả đời đã ăn sâu bén rễ.

“Đại tiểu thư, Xảo Tâm không đi.”

"Xảo Ngọc cũng không đi."

Nếu đổi lại là mọi khi, Hách Tri Nhiễm sẽ lựa chọn giải thích từng tí một với bọn họ, nhưng mà, giờ phút này nàng không có nhiều tinh lực và thời gian như thế kia để làm những chuyện này.

"Việc này không cho phép các ngươi phản đối, giờ đây tức khắc thu dọn đồ đạc, một khắc sau, ta sẽ phái người đưa các ngươi rời khỏi phủ." "Đại tiểu thư..."

Hách Tri Nhiễm thấy Xảo Ngọc còn muốn nói gì đó, nàng giơ tay ngăn nàng ta lại: "Được rồi, không cần nhiều lời nữa."

Nàng ở đây thả hai nha hoàn tự do, bên Mặc Cửu Diệp cũng không nhàn rỗi.

Sau khi Hách Tri Nhiễm rời đi, hắn lập tức gọi mấy người sai vặt đắc lực thường xuyên hầu hạ bên mình tới đó, dùng cách y chang thả tự do cho bọn họ.

Về phần nhiều hạ nhân hơn trong phủ Quốc Công, thì xem mẫu thân và các tẩu tẩu tự mình quyết định.

Trả lại toàn bộ khế ước bán thân và đuổi những hạ nhân này đi, trời cũng đã sáng.

Hách Tri Nhiễm liếc nhìn đồng hồ treo tường trong không gian, đã đến năm giờ mấy sáng.

Phòng bếp phủ Quốc Công bị Hách Tri Nhiễm dọn sạch, sau đó lại vì muốn đi chuyển vật tư trong quốc khố, nàng lấy tất cả dụng cụ phòng bếp chiếm chỗ chất đống trong nhĩ phòng.

May mà trong viện của Mặc lão phu nhân có phòng bếp nhỏ.

Cho dù thật sự phải lưu đày, cũng cần ăn no rồi mới đi, bởi vậy, Mặc lão phu nhân trực tiếp dặn dò người nấu cháo ở phòng bếp nhỏ của mình.

Lúc này, cháo đã nấu xong, một số bà cụ hơi lớn tuổi bèn tới phòng tân hôn mời người tới đó dùng bữa sáng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp