Lưu Đày Thần Y Tiểu Kiều Thê Cứu Cả Nhà Phủ Quốc Công

Chương 11


1 tháng

trướctiếp

Thừa dịp trời tối, Hách Tri Nhiễm dùng ý niệm lấy một chai rượu từ trong không gian ra, tung về phía quốc khố.

Mặc Cửu Diệp cũng hết sức phối hợp, sau khi vẩy rượu ra ngoài, hắn lập tức lấy ống thắp lửa từ trong n.g.ự.c ra đốt cháy, ném sang đó.

Rượu gặp lửa, chỉ phút chốc quốc khố trở thành ánh lửa cao ngút.

Mặc Cửu Diệp kéo theo Hách Tri Nhiễm, nhanh chóng rời khỏi hiện trường...

Tuy hai người đều không nói gì, nhưng đều có cảm giác sảng khoái lòng người với việc lửa đốt quốc khố này.

Đặc biệt là Mặc Cửu Diệp, giờ phút này dường như có một ý vị trả được mối thù lớn.

Thậm chí hắn còn muốn tận mắt nhìn dáng vẻ tức giận của hoàng thượng sau khi biết được quốc khố bị đốt.

Hai người thuận lợi về tới phủ Hộ Quốc Công, thay xong dạ hành y, Mặc Cửu Diệp tiếp tục trở lại giường.

Hách Tri Nhiễm tinh mắt nhìn thấy vết m.á.u trên mặt đất.

"Chàng chảy m.á.u rồi, ta nhất định phải xử lý sơ vết thương giúp chàng."

Đừng coi thường vết thương ngoài da, kiếp trước có bao nhiêu người vì không xử lý tốt vết thương bị nhiễm trùng mà chết. Nàng cũng đã cố gắng hết sức đi cứu vớt tính mạng của những người ở phủ Quốc Công, làm sao có thể để Mặc Cửu Diệp gặp phải nguy hiểm trên vết thương nhỏ này chứ?

“Không, vết thương của ta không có gì đáng ngại.”

Thật ra, bản thân Mặc Cửu Diệp biết rõ tình hình vết thương của mình, tuy rằng có đệm lót bảo vệ, nhưng dù sao cũng bị đánh hết năm mươi đại bản, tình hình vết thương như thế nào đều không thể nào quá nhẹ. Chẳng qua là nghĩ đến bộ phận bị thương của mình nằm ở mông, hắn cự nự không muốn Hách Tri Nhiễm đi xem.

Trong nhận thức của Hách Tri Nhiễm, bệnh nhân không phân biệt nam nữ.

Bởi vậy, nàng không hề kiêng ky chuẩn bị đưa tay vén y phục Mặc Cửu Diệp lên.

Mặc Cửu Diệp né tránh theo bản năng.

"Không được, vị trí bị thương không thích hợp cho một nữ nhân như nàng xem."

Lúc này Hách Tri Nhiễm mới phản ứng lại, hóa ra nguyên nhân mấu chốt người này cự nự không cho nàng giúp đỡ trị liệu là ở đây.

"Một nữ nhân như ta cũng chưa nói gì, một đại nam nhân như chàng còn lo lắng bản thân sẽ chịu thiệt ư?"

Nàng nói như vậy, cũng là vì giảm bớt sự gượng gạo của Mặc Cửu Diệp, sớm xử lý vết thương giúp hắn, sớm lên kế hoạch cho chuyện tiếp theo.

Bị một nữ nhân nói như thế, bỗng chốc khuôn mặt của Mặc Cửu Diệp đỏ bừng.

Hắn vẫn cự nự né tránh.

Hách Tri Nhiễm hết cách, chỉ đành nói: "Đừng quên, chúng ta là phu thê, chàng hiểu phu thê, là phải thẳng thắn thành khẩn với nhau."

Nàng chỉ muốn thuyết phục Mặc Cửu Diệp phối hợp trị liệu với mình, giờ phút này đã hoàn toàn quên mất, mình đang ở cổ đại, nói những lời này với một cổ nhân có tư tưởng phong kiến ăn sâu bén rễ, cũng giống như đổ thêm dầu vào lửa.

Mặc Cửu Diệp trố mắt nghẹn lời nhìn nàng, trong chốc lát không nói nên lời.

Dù sao người ta nói cũng có đạo lý, bọn họ đã là phu thê.

Nhưng lời này là một nữ nhân có thể tùy ý nói ra miệng sao?

Nghĩ đến đây, Mặc Cửu Diệp càng thêm tò mò với Hách Tri Nhiễm.

Là trạng thái tâm lý như thế nào mới có thể khiến nàng không thay đổi sắc mặt nói ra những lời này?

Ngay khi Mặc Cửu Diệp thầm thì trong lòng, Hách Tri Nhiễm đã nhanh nhẹn vén áo ngoài của hắn lên.

Hôm qua hai người đại hôn, trong ngoài Mặc Cửu Diệp đều đang mặc màu đỏ thâm.

Mặc dù như vậy, sau khi vén áo khoác của hắn lên, cảnh đập vào mắt vẫn khiến Hách Tri Nhiễm giật mình phát hoảng.

Chỉ thấy phía trên quần lót màu đỏ thẫm của Mặc Cửu Diệp đã bị m.á.u tươi thấm ướt, vải vóc màu đỏ thâm bị nhuộm thành màu đỏ sậm.

Nghĩ đến vừa rồi Mặc Cửu Diệp còn dẫn theo nàng thi triển khinh công đi trộm quốc khố, rốt cuộc tâm tính của nam nhân này cứng cỏi tới mức độ nào, mới có thể kiên trì lâu như thế kia?

Hách Tri Nhiễm nghĩ đến đây, càng kính trọng Mặc Cửu Diệp thêm vài phần.

Mặc Cửu Diệp thấy mình không lay chuyển được Hách Tri Nhiễm, chỉ đành ngoảnh đầu đi, mặt hướng về tường nhắm mắt lại, tỏ tư thế cam chịu số phận.

Thấy tâm nhìn của Mặc Cửu Diệp không nhìn thấy mình, Hách Tri Nhiễm không hề áp lực lấy một chai rượu cồn ra. Kết quả, nàng lại có một phát hiện khiến người ta kinh ngạc.

Nếu như nàng không nhớ lầm, trong không gian vốn chứa ba bình rượu cồn, vừa rồi lúc lửa đốt khố phòng dùng hết một bình, hẳn là còn dư lại hai bình mới đúng.

Thế nhưng, nàng mới phát hiện, số lượng rượu cồn không có ít đi, vẫn là ba chai.

Lúc này nàng cũng không dám hoàn toàn xác định, không gian có chức năng tái sinh hay không.

Nhưng mà, lần này nàng cẩn thận kiểm tra rượu cồn trong không gian, xác định là hai chai, chờ sau khi xử lý xong vết thương giúp Mặc Cửu Diệp lại kiểm tra một phen, nếu biến thành ba chai rượu cồn thì chứng tỏ nàng lần nữa khai quật được một chức năng mới của không gian.

Hách Tri Nhiễm thu hồi suy nghĩ, nàng lại lấy nhíp, bông thấm nước từ trong không gian ra, nhẹ nhàng cởi bỏ quần của Mặc Cửu Diệp.

Vết thương khiến người ta nhìn thấy bèn có cảm giác giật mình phát hoảng, cho dù là Hách Tri Nhiễm đã thấy nhiều các loại vết thương cũng không ngoại lệ.

Có thể tưởng tượng, tâm tính của nam nhân này cứng cỏi cỡ nào, vết thương như vậy, đặt lên trên người khác, đừng nói dẫn theo nàng đi dọn sạch quốc khố, chỉ sợ ngay cả động đậy cũng không dám.

Chỉ thấy da thịt của Mặc Cửu Diệp đã nổi màu xanh tím, còn có vài vết thương bị rách, đang chảy m.á.u đỏ tươi ra ngoài.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp