Ánh nắng ban mai xuyên qua những tầng mây, phủ một lớp ánh sáng vàng nhạt khắp kinh thành nhộn nhịp.

Quan lớn quan nhỏ trong triều đang bàn việc chính sự, Vũ Chiếu ngồi ở bên trên sẽ là người đưa ra quyết định cuối cùng.

Nhưng vào lúc này, Lý Uyển Dung, ti trưởng của Mai Hoa Ti bước vào điện, trên tay cầm một viên ngọc thạch trong vắt.

“Thiên hậu, Tần thành chủ truyền tin chiến thắng.”

Nàng ta cung kính báo cáo, âm thanh có chút mất tự nhiên.

Vũ Chiếu không quan tâm, nhẹ nhàng nói: “Đọc.”

Lý Uyển Dung hít một hơi thật sâu, sau đó thuật lại một câu trong tin báo: “Từ Bắc Vọng đã bước vào Ma Quật của khu vực cấm kỵ, tiêu diệu hơn trăm vạn tà ma rồi.”

Chính điện đột nhiên tĩnh mịch, tựa như phần mộ tối tăm u ám!

Vào lúc này, không có bất cứ âm thanh nào vang lên, bầu không khí trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.

Các quan đại thần trừng to hai mắt giống như chuông đồng, vành tai dựng thẳng giống ăng ten, còn miệng há to như cái bát lớn!

Mọi người đều sững sờ đến mức chết lặng!

Ai nấy đều kinh hãi đến cực điểm!

Sau khi nghe xong tin báo trận, đầu óc của đám người này trở nên trống rỗng, giống như đã đánh mất khả năng suy nghĩ.

Tiêu diệy hàng trăm vạn tà ma?

Đúng là hoang đường.

“Trình lên...”

Vũ Chiếu cũng bày ra dáng vẻ nghiêm túc, biểu cảm có chút cứng ngắc.

Bà ta cầm lấy ngọc thạch, xem qua tin báo trận, đồng thời xác nhận khí tức của Tần Hải.

Trong phút chốc, một cơn bão tố trào dâng trong tâm trí Vũ Chiếu!

Chứng kiến vẻ mặt kinh ngạc của Thiên hậu, thâm tâm các quan đại thần cũng không nhịn được mà đảo lộn mấy trăm lần!

Trong môi trường áp chế sức mạnh ở khu vực cấm kỵ, Từ Bắc Vọng vẫn có thể tàn sát hàng trăm vạn tà ma, hắn ta thực sự tự tay gây dựng nên chiến tích lừng lẫy đến mức này sao?

Điều này quả thực có thể khiến tất cả người nghe phải kinh sợ!

“Thiên hậu, thực sự là tin chiến thắng từ Tần thành chủ?”

Thủ phụ Trương Thái Nhạc tiến lên hai bước, ông ta vẫn có chút không thể tin nỗi.

Vũ Chiêu lấy lại bình tĩnh, khàn giọng nói: “Không sai.”

Các quan thần nhìn nhau, đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tần Hải, người có danh vọng bậc nhất Cửu Châu, tuyệt nhiên sẽ không khai man chiến công. Hơn nữa, vùng đất cực bắc lại phát sinh một sự kiện lớn như vậy, tin tức chắc chắn sẽ lan tràn khắp ngõ ngách trong Cửu Châu với tốc độ nhanh nhất, dù bà có muốn giấu diếm cũng không được.

Nói chung, một Ma Đế lãnh đạo binh đoàn mười vạn tà ma, dưới trướng còn có Ma Hoàng và hàng chục Ma Vương.

Vậy mà Từ đã ác liêu tàn sát hàng trăm vạn tà ma,

Chiến tích này, công lao này đã khiến cho thần tiên cũng phải kinh ngạc!

To lớn đến mức không thể diễn tả bằng lời!

Ngay cả những quan viên phổ thông vốn luôn căm ghét hắn, giờ phút này cũng vô cùng cao hứng, tinh huyết trong người lập tức sôi trào.

Công lao như vậy hoàn toàn vượt qua những ân oán cá nhân, vượt qua lợi ích mất trước đó!

“Bắc Vọng, thật tốt khi ngươi lấy lại danh tiếng cho Từ thị.”

Các quan viên cùng đảng nhìn về phía Từ Tĩnh.

Nhìn về hướng Bắc, đó không phải là Ma Quật sao?

Chỉ sợ đây là cơn ác mộng tột cùng của tà ma!

Không động thì thôi, một khi đã động thì lay động cả người xưa đến người nay!

Từ Tĩnh ngẩn người như gà gỗ, năng lực quản lí biểu cảm cũng hoàn toàn mất đi.

Vũ Chiếu ở trên ngồi ở bên trên nắm chặt tay vịn, tâm tình khó nói nên lời.

Bất cứ khi nào bà ta nghĩ rằng đây là giới hạn cuối cùng của Từ ác liêu, thì hắn lại làm mới nhận thức của bà một lần nữa.

Tất cả những gì mà kẻ này đã bày ra, có lẽ chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Khó trách lúc ấy Từ Bắc Vọng lại bày ra bộ dạng nắm chắc phần thắng trong tay.

Một sát thần như hắn khi tiến vào Ma Quật sẽ làm cho tà ma chịu đủ loại cực khổ.

...

Sau khi triều đình thông báo, truyền tin Từ Bắc Vọng đã xử tử hàng trăm vạn tà ma khắp kinh thành, tạo ra cơn chấn động có thể sánh ngang một trận động đất cấp mười tám, khiến cho cả toà thành này như sắp phát nổ.

Các võ giả bách tính tụ tập lại trên đường phố, ai nấy đều vung vẫy ruy băng, tung cẩm tú cầu, nhảy múa hoan hô!

Sự tồn tại của Ma Quật giống như một tảng đá khổng lồ đè lên người của mỗi một người dân Cửu Châu, khiến cho tất cả bọn hắn không thể thở nổi.

Tà ma muốn ăn mòn và làm ô nhiễm cơ thể nhân loại, từ đó cướp đoạt tài nguyên tại đại lục Cửu Châu.

Đây là một cuộc đấu tranh sinh tử, không có chút khoan nhượng nào cả.

Bây giờ, Từ công tử đã giết hàng trăm vạn tà ma ngay trong trận chiến đầu tiên, bọn họ làm sao có thể không hưng phấn được?

Nam nhân này đã tạo nên một chiến công chấn động, viết nên một lịch sử huy hoàng!



Màn sương đen bao trùm dưới cây cầu gãy.

Nguồn ma nguyên chất như núi đã lộ ra mặt đáy, Phì Miêu sờ vào cái bụng căng phồng, sau đó lại tiếp tục ăn uống giòn tan.

Từ Bắc Vọng giết một tên tà ma, triểu khai Nô Ấn để tìm kiếm ký ức.

Ánh mắt giật mình, đảo qua đảo lại.

Trong hai ngày qua, hắn không xâm nhập vào Ma Quật, chỉ ở cách cấm địa không xa.

Bởi vì khi vận dụng Bắc Minh Thần Công. hắn đột nhiên nhận thấy được huyết khí nâng cao hơn mấy phần.

Dù không quá đáng kể, nhưng quả thực đã tăng lên, ngay cả khiếu huyệt cũng lớn mạnh hơn một chút.

Công lực tăng trưởng mà không rõ lý do?

Bô số nghi ngờ khác đang ám ảnh trong tâm trí hắn.

Tại sao khu vực cấm kỵ lại có thể trấn áp tất cả các loại sức mạnh?

Dựa trên hai điểm này, Từ Bắc Vọng chợt có một phỏng đoán, chẳng lẽ trong khu đất cấm kỵ có bảo vật Minh khí sao?

Hắn cứ cân nhắc như vậy suốt mấy ngày nay.

“A…”

Phì Miêu lăn quay một vòng, đột nhiên phát ra âm thanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play