Tác dụng thông thường của ma nguyên dùng để luyện chế pháp khí, còn khi tác chiến thì có thể khắc chế lực lượng tà ma. Ma nguyên đẳng cấp càng cao, số lượng càng nhiều, uy lực của pháp khí càng lớn.

Mà ở vùng đất cực bắc này, ma nguyên được coi là tiền tệ chung.

Thể chế đẳng cấp ở Ma Quật cũng đi theo khuôn sáo cẩu huyết.

Kẻ thống lĩnh toàn bộ tà ma gọi là Ma Thần, còn đám người dưới trướng được phân chia thành Ma Đế, Ma Hoàng, Ma Vương, Ma Tướng, Ma Tốt.

Tà Ma bậc ba chính là Ma Vương, Ma Hoàng, tương đương với cảnh giới Niết Bàn của nhân loại. Ma Đế chính là Thánh Cảnh, có thể sánh với Bán Bộ Chí Tôn, còn sự tồn tại của Ma Thần có lẽ gần với giai đoạn siêu thoát nhất.

Mặc dù đang mải suy nghĩ, nhưng tầm mắt của hắn bất chợt biến thành màu bạc, một thanh đại chùy đột nhiên rơi xuống.

Từ Bắc Vọng điều khiển chân khí theo bản năng, nhưng lại bị một giọt máu trong cơ thể giam cầm toàn bộ sức mạnh, căn bản không thể động đậy.

Ai bảo ngươi gần gũi với nữ nhân!

Phì Miêu nhảy dựng lên, đập vào lưng tiểu phôi đản.

Bịch!

Từ Bắc Vọng ngã lên giường mềm.

Úi da!

Phì Miêu chơi đến nghiện, nó lại định đánh tiếp.

“Đủ rồi đấy, ngươi chớ có ăn cơm nữa.”

Từ Bắc Vọng căm tức nhìn nó.

Móng vuốt Phì Miêu cứng đờ, ấm ức cất búa đi, bày ra sắc mặt lấy lòng rồi nhảy lên giường mềm.

Meo meo không đánh nữa, meo meo sai rồi.

….

….

Trong phủ thành chủ.

Khuôn mặt của thiếu nữ mặc váy lưu tiên trở nên dữ tợn, nàng ta gắt gao nắm lấy chăn gấm, tựa như đang chịu đựng nỗi dày vò kịch liệt.

“Không!”

Thanh âm run rẩy đè nén, tựa như có một lưỡi dao sắc bén đang cào xé trái tim và linh hồn của nàng.

Không biết đã qua bao lâu.

Vầng trán Tần Sở Sở lấm tấm mồ hôi, thân thể xụi lơ ngã quỵ nằm trên thảm.

Cánh môi của nàng từ từ nâng lên một độ cong nhất định.

“Hiện tại, ta là nữ nhi duy nhất của Tần Hải, thân phận vô cùng tôn quý. Ta có được vô số tài nguyên tu luyện, còn có một phụ thân tuyệt đỉnh Cửu Châu…”

Nội tâm của Tần Sở Sở lại dâng trào vui mừng xen lẫn kích động một lần nữa.

Không, ta là Diệp Thiên!

Thiếu nữ nắm chặt tay, mắt hạnh hiện lên một tia kiên nghị.

Một tháng trước, hắn đã vô tình chọc đến thiếu nữ ngỗ ngược này ở thành Quang Minh, sau đó phát sinh một trận đại chiến.

Thiếu nữ sử dụng một pháp khí thần bí, khí tức vượt xa Thánh giai, khiến thân thể của hắn tan nát thành trăm mảnh.

May mắn thay, hồn phách đã chạy thoát kịp thời.

Viêm lão bất chấp nguy hiểm, cưỡng ép bản thân để vận dụng một chiêu bí pháp, đưa hồn phách của hắn tiến vào trong cơ thể của thiếu nữ.

Vì lẽ đó, ông ta hiện đang rơi vào trạng thái ngủ say.

Bằng ý chí ngoan cường và đạo tâm kiên cố, Diện Thiên hắn rốt cuộc cũng chiếm được vị trí chủ đạo, gắt gao mài mòn tàn hồn của thiếu nữ.

“Từ bây giờ, ta chính là Tần Sở Sở.”

Giờ khắc này, nội tâm của Diệp Thiên nảy ra một loại cảm xúc xưa nay chưa từng có.

Nó được gọi là dã tâm!

Hắn muốn kế thừa thành Tội Ác, trở thành người quyền thế nhất vùng đất cực bắc!

Hắn muốn khinh thường Cửu Châu, quan sát chúng sinh!

Đổi lại là lúc trước, ngay cả một chút hy vọng cũng không có. Nhưng hiện tại, Diệp Thiên hắn đã thay thế Tần Sở Sở, có gì mà không thể nữa chứ.

Trở thành nữ nhân thì làm sao?

Chỉ cần Viêm lão thức tỉnh, chỉ cần tu vi đạt tới cảnh giới Niết Bàn, thì sớm muộn gì hắn cũng có thể tạo dựng lại thân thể dựa vào sức mạnh pháp tắt!

Khuất nhục có là gì, có thể hơn được thù hận sao?

Thù hận sớm đã xâm nhập vào tận xương tủy Diệp Thiên, vì truy sát Từ ác liêu, hắn cam nguyện chịu hết mọi tra tấn thê thảm nhất.

Sức mạnh của hận thù là vô tận, khiến cho hắn phải nỗ lực hết sức có thể!

Diệp Thiên đỡ eo nhỏ, từ từ đi tới trước cửa sổ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chân dung trên vách tường.

Biểu hiện vừa rồi ở trước phủ đệ cũng không phải là ngụy trang, mà là xuất phát từ trong tiềm thức.

Thiếu nữ này đúng là có mắt không tròng mới đi ái mộ Từ ác liêu, thậm chí còn đạt đến trình độ điên cuồng này!

Đúng là một nữ nhân ngu ngốc, thật đáng buồn rầu!

Ngươi dám hô đánh hô giết, tự tay trấn diệt thân thể của ta, vậy mà ở trước mặt Từ ác liêu, ngươi lại bày ra bộ dạng kỹ nữ quỳ liếm?

Vậy nên, khi chiếm cứ cơ thể của ngươi, ta cũng không hề có gánh nặng tâm lý gì nữa!

“Từ ác liêu, nhanh thôi, rất nhanh thôi.”

Thiếu nữ lộ ra ý cười âm trầm trong đáy mắt

Ta không còn là hạng người thấp kém, suốt ngày vất vả tìm kiếm bí cảnh động phủ kia nữa.

Ta chính là nữ nhi duy nhất của cường giả Bán Bộ Chí Tôn, thân phận vô cùng tôn quý!

Tần Hải vừa mới ném cho ta một bình đan dược Thánh giai, ngoài ra còn có linh nhũ làm dịu kinh mạch ở tĩnh thất bên cạnh gian phòng này.

Đoạt được tu luyện tài nguyên dễ như trở bàn tay!

Ta sẽ trở thành một con độc xà ẩn giấu trong bóng tối, nhìn chòng chọc vào Từ ác liêu ngươi, đợi đúng thời cơ rồi há miệng cắn một ngụm, trả lại gấp trăm ngàn lần những khuất nhục mà ta đã từng phải chịu đựng, đem ngươi băm thành trăm mảnh!

Diệp Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt có chút run rẩy.

Đúng vậy, hắn đã thay đổi, trở nên tàn nhẫn, máu lạnh, vô tình hơn.

Lúc trước, Diệp Thiên hắn cũng là thiếu niên chân thành, là một võ giả cố gắng từng bước tiến lên, từng mơ mộng sẽ tiêu diệt tà ma để cứu vớt Cửu Châu.

Tất cả đều là do Từ ác liêu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play