Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 273: Nói sai một câu, máu chảy thành sông (4)


1 tháng

trướctiếp

Sắc mặt nam tử áo trắng bất chợt lạnh lẽo giống khối băng ngàn năm, ánh mất lộ ra sát ý rét buốt.

Ầm ầm!!!

Sương máu lan tràn với tốc độ nhanh đến đáng sợ, biển máu cuồn cuộn hiện lên sau lưng Từ Bắc Vọng, giống như đang muốn lật tung vòm trời, ẩn chứa sức mạnh đủ để làm cho đám hung thú và nhân loại rùng mình.

“Xì...!”

Từng đóa từng đóa hỏa diễm xuất hiện xung quanh nam tử áo trắng, biển máu lăn lộn sôi trào, toàn bộ khu vực tức khắc rơi vào trạng thái ăn mòn.

Dưới sự gia trì của tinh huyết thiêu đốt, uy thế như vậy thật sự cường hoành vô biên!

Các hung thú run rẩy thân thể, sau lưng ẩn ẩn phát lạnh.

Bọn chúng lập tức thi triển bảo thuật phòng ngự, nhưng nội tâm vẫn không hiểu lí do.

Ngay cả cường giả nhân loại cũng không thể hiểu rõ tình thế, Từ ác liêu nổi điên là vì sao?

Không phải chỉ là một câu nói đùa ư, cần phải liều mạng thiêu đốt tinh huyết để làm gì?

“Kẻ nào cười, đều phải chết.”

Thanh âm của nam tử áo trắng không có chút nhiệt độ nào, con ngươi xanh lam đột nhiên hiện lên một tia sáng trắng bạch.

Ánh mắt đó đảo qua tới đâu, đám hung thú Tam giai trở xuống trực tiếp hóa thành từng chồng xương trắng tới đó, những kẻ còn may mắn thì dần dần lão hoá.

Oanh!

Một gốc cỏ non màu xanh nhạt đột nhiên lơ lửng, dùng khí thế không thể chống đỡ nổi càn quét qua toàn bộ khu vực này.

Trong chốc lát, thân thể hung thú vỡ nát, từng hố to ở đầm lầy, máu tươi vẩy ra.

Cảnh tượng này gây ra chấn động quá mức!

Một đám hung thú đầu ong ong vang lên, sắc mặt biến đổi kịch liệt, chạy trốn từ bốn phương tám hướng.

Lạm sát kẻ vô tội, một lời không hợp là mở ra chém giết máu me, thật sự còn tàn bạo hơn vạn lần so với mãnh thú Thượng Cổ.

Từ Bắc Vọng vô cảm như cũ, biển máu sôi trào vỡ vụn, một tòa đài cao ngưng tụ từ oan hồn bỏ mạng trồi lên, Minh khí mãnh liệt lan tràn, rót vào cốt tủy của mỗi người.

Từ Bắc Vọng phảng phất như một vị ma thần, những nơi mà hắn đi qua, từng đầu lâu lớn như vậy bay ra ngoài, huyết dịch sền sệt tạo thành một dòng suối nhỏ chảy xuôi.

Tiếng kêu rên gào thét đầy trời, khung cảnh vô cùng thê thảm!

Mảnh đầm lầy tại thành cổ Trụy Long đã sớm bị máu tươi nhuộm màu.

Đài cao ngưng kết từ oan hồn trấn áp cả một vùng trời, tựa như làm chúa tể của những năm tháng chìm nổi, Minh khí ăn mòn vũ trụ, diệt trừ tất cả hung thú Nhị giai trở xuống.

Rất nhiều cường giả Niết Bàn và hung thú Nhất giai to lớn đứng quan sát từ đằng sau cũng không nhịn được mà cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Sau khi gây ra một trận giết chóc bi thảm đến nhường này, sắc mặt Từ ác liêu lại không có chút biến đổi nào, giống như hắn đang tùy ý giẫm chết đàn kiến ven đường.

“Từ ác liêu tích lũy khí tức hung bạo, kẻ này chắc đang tìm được chỗ phát tiết.”

“Uy lực công pháp của hắn quá mức kinh khủng, quả thực là chuyên dùng để sát phạt.”

“Những nơi kẻ này đi qua, oan hồn vất vưởng đầy đường. Một người lãnh huyết ngoan độc như thế, cho dù luân hồi cũng không thể tiêu trừ nghiệt chướng.”

Xa xa, các cường giả thi nhau nghị luận với thanh âm cực thấp.

Đám người này tất nhiên đều tỏ ra không liên quan, cố gắng tránh càng xa thị phi càng tốt, cho dù bọn hắn liên thủ lại với nhau để ngăn cản trận thảm kịch này, nhưng ai dám chủ động trêu chọc tên ôn thần Từ ác liêu chứ?

Một thế lực đạo thống nào đó suy đoán, Từ ác liêu e rằng là đạo lữ của Đệ Ngũ Ma Đầu!

Nói thật, đổi lại là trước đó, bọn hắn khẳng định cảm thấy đây là lời suy đoán vô căn cứ, thậm chí còn hoang đường đến mức nực cười.

Đệ Ngũ Ma Đầu không có thất tình lục dục, sao có thể đem lòng ái mộ một nam tử?

Từ ác liêu xứng sao?

Cho dù kẻ này có dung mạo hoa rơi nước chảy, thiên phú như mặt trời ban trưa, thần thoại vô địch của thế hệ trẻ tuổi, có thể nghiền ép một thời đại…

Nhưng mà.

Hắn vẫn không cùng một đẳng cấp với Đệ Ngũ Ma Đầu.

Nhưng từ khi đăng đỉnh Thiên Xu đến nay, tốc độ thăng cấp tu vi của Từ ác liêu đạt đến trình độ khủng bố, một tay che trời đối với các cường giả Niết Bàn trở xuống.

Từ khi Cửu Châu khai thiên lập địa tới nay, trong số vạn vạn tu sĩ, với đủ loại cấp bậc tu vi chiến lực trong cùng một độ tuổi, cho dù Từ ác liêu không thể sánh vai với Đệ Ngũ Ma Đầu, nhưng hắn cũng là người duy nhất có thể tiếp cận gần với nàng.

Huống chi, dung mạo kẻ này lại tuyệt tế vô song, hai bọn hắn đi đôi với nhau cũng không quá kinh hãi thế tục.

Cộng với sự quan tâm quá mức của Đệ Ngũ Ma Đầu đối với Từ ác liêu, liệu đó thật sự là đãi ngộ dành cho một tên tay sai tâm phúc?

Hắn tuyệt đối là tiểu nam nhân của nàng!

Nam nhân của Đệ Ngũ Ma Đầu, có được thân phận này, đừng nói các thế lực lớn, ngay cả Thiên Thần Điện cũng phải né tránh.

Cảnh tượng giết chóc chuẩn bị kết thúc.

“Không!”

Máu tươi vương vãi khắp nơi, một nam tử trần truồng với bản thể báo đen bày ra dáng vẻ hối hận tuyệt vọng, quỳ xuống cầu xin tha thứ.

Hắn ta phát lạnh toàn thân, kể cả thần hồn cũng đang run rẩy vì sợ hãi.

Đến tột cùng đã tạo nghiệt gì chứ!

Chỉ bởi vì một tiếng cười mà bọn hắn đành phải chôn vùi tính mệnh sao?

Thế gian còn có việc lạ lùng như thế ư?

“Tại sao lại muốn cười?”

Thần sắc nam tử áo trắng lạnh lẽo đến đáng sợ, một đôi mắt xanh biếc tản ra ánh sáng trắng đục.

Rất nhanh, thân thể báo đen trở nên mục nát, mọi sinh cơ đều vụt tắt, hắn ta biến thành một đống xương trắng chỉ trong chớp mắt.

Đầm lầy hoang tàn, xác chết khắp nơi, tất cả đều là thi thể của hung thú hiếm có, những cường giả hóng chuyện đều sợ đến mức run rẩy tim gan.

Trình độ chém dưa thái rau cũng chỉ như thế mà thôi.

Nhưng chiến lực kinh khủng mà Từ ác liêu vừa mới để lộ, có lẽ vẫn chỉ là một góc của núi băng, đây mới là chuyện làm cho người rùng mình nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp