Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 272: Nói sai một câu, máu chảy thành sông (3)


1 tháng

trướctiếp

“Đi nơi nào vậy?”

Từ Bắc Vọng tùy ý hàn huyên.

Sở Phong khúm núm trả lời:

“Thành Quang Minh.”

“Ồ?”

Từ Bắc Vọng hơi có kinh ngạc, đôi mắt xanh lam khẽ nhíu lại:

“Chiếu thành chủ lại đang chiêu mộ lính đánh thuê ư?”

Sở Phong nhanh chóng gật đầu, yết hầu khẽ chuyển động, run giọng nói: “Tại hạ có chút chậm trễ, rất nhiều thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi đều theo hẹn mà tới, thậm chí còn có một số võ giả trung niên.”

Từ Bắc Vọng đi qua đi lại, im lặng cười.

Thật vừa đúng lúc, mấy con chuột tầm bảo chắc cũng ở đó?

Hai đầu đông, tây của Trường Thành có hai tòa thành trì khổng lồ.

Một tòa là Tội Ác Chi Thành, thành chủ chính là Tần Hải, từ đăng đỉnh Thiên Xu sáu mươi năm trước, hiện giờ là cường giả Bán Bộ Chí Tôn.

Dân chúng trong Tội Ác Chi Thành hầu như đều là tội phạm máu lạnh hắc ám, cả kiếp này không thể bước ra bên ngoài.

Mà Quang Minh Chi Thành ở biên giới phía Tây, thành chủ Ánh Công Cẩn cũng là một vị Bán Bộ Chí Tôn Chí Tôn.

Nơi đó thực hiện chế độ lính đánh thuê, dân chúng đến đi tùy ý, tru sát tà ma đổi lấy bảo vật, không chỉ hành tẩu tự do, còn tiện cho các võ giả mài giũa chiến lực.

Hai tòa thành trì ở cách xa nhau, nhưng mục đích duy nhất là tru ma. (giết tà ma)

“Duyên phận tuyệt diệu không thể tả.”

Từ Bắc Vọng thầm nghĩ trong lòng.

Nếu có thể tìm được chuột tầm bảo, hắn ngược lại có thêm mấy phần cảm giác an toàn.

“Meo!”

Phì Miêu sờ lên cái bụng như vẫn chưa thỏa mãn.

Mùi vị Huyết Linh Chi miễn cưỡng vừa miệng, meo meo còn chưa ăn no đâu.

“Đi thôi.”

Từ Bắc Vọng nhéo lấy cái đầu nhỏ của Phì Miêu, sau đó cưỡi phi thuyền rồi biến mất ở chân trời.

Sở Phong ngẩn người tại chỗ thật lâu, sau khi xác nhận Từ ác lieue đã đi xa rồi, hắn mới xụi lơ trên mặt đất, thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Ta vừa trở về từ cõi chết a!!

...

Thành cổ Trụy Long là một mảnh trời đất đỏ tươi, nhiệt độ dâng cao tới đáng sợ.

Mấy vạn năm trước, một con Chúc Long từng đi ngang qua vạn vực, xuyên phá không gian, sau đó thất lạc tại đại lục Cửu Châu.

Theo truyền thuyết, một con mắt của Chúc Long đại biểu cho mặt trời, một con mắt đại biểu cho mặt trăng, khi hai mắt trợn lên, đại địa sẽ bị nướng cháy bởi một luồng nhiệt độ cực cao.

Đầm lầy phía đông loạn xị bát nháo, trường khí ở khu vực này cực kì hỗn loạn.

Cường giả nhân loại sừng sững giữa không trung, vô số yêu thú hung thần ác sát tụ tập lại, tất cả đều là huyết mạch thượng cổ.

“Cá chép ti tiện, lập tức giao răng nanh của Chúc Long ra đây!”

Một con hổ dữ mang giáp lân rắn chắc toàn thân, nó vừa nói tiếng người vừa phun trào một ngọn lửa màu vàng, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm tiểu nha đầu cách đó không xa.

Khuôn mặt hình bầu dục, lông mày tiểu sơn, thắt bím tóc sừng dê dựng đứng, chính là cá chép Ngư Tiểu Y ở ao Cửu Châu.

Sắc mặt Ngư Tiểu Y có chút tái nhợt, hổ dữ Nhị giai ở đối diện không phải là đối thủ mà nàng có khả năng địch lại. Hơn nữa, tất cả mọi người ở đây đang thèm nhỏ dãi răng rồng.

“Đừng nói nhảm nữa!”

Một con sư tử có hai cánh màu bạc sau lưng gầm thét liên hồi, miệng há to như bồn máu tươ. Nó phun ra ánh sáng bạc, tạo thành một chưởng to lớn, phá núi lở đất, đánh tan hết thảy.

“Oa...”

Sau một khắc, Ngư Tiểu Y như diều đứt dây bay ra, nàng ta phun ra máu tươi trên không trung.

Sư tử hai cánh hóa thành một nam tử khôi ngô tóc bạc, hắn ta nụ cười lạnh quan sát nàng: “Đừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của bản sư vương.”

Ngư Tiểu Y cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, máu tươi tuôn ra.

Nàng nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ có một chiếc răng rồng, đến tột cùng cho ai?”

“Lấy ra trước, ai cướp được là của người ấy.”

Một con vượn cổ to lớn như núi nghiêm nghị hét lớn, bầy khỉ sau lưng nó đều đã sẵn sàng xung trận.

Vô luận là hung thú hay là nhân loại đều chuẩn bị thi triển thủ đoạn cướp đoạt.

Khuôn mặt nhỏ của Ngư Tiểu Y trở nên dữ tợn, nàng ta cực kì không cam tâm, nếu đây là môi trường biển cả, nàng sẽ sử dụng cấm thuật để chạy trốn, nhưng nơi này không được.

Vì giữ mệnh, Ngư Tiểu Y chỉ có thể giao răng rồng ra.

Nhưng ngay vào lúc này.

Ầm ầm!

Bầu trời phát ra tiếng động ong ong kịch liệt, một luồng sáng màu tím nhanh chóng lướt đến, một thân ảnh áo trắng đứng vững vàng bên trên.

Ngư Tiểu Y trợn trừng mắt, nàng ta lập tức sững sờ ở tại chỗ, có chút không dám tin tưởng, lẩm bẩm nói: “Từ Bắc Vọng ỷ thế hiếp người, làm sao có thể...”

Dưới ánh mắt khiếp sợ của vô số người, nam tử áo trắng chắp tay mà đến, ánh mắt cực kì lạnh lùng.

“Tiểu Cẩm Lý, ai khi dễ ngươi?” (cẩm lý = cá chép)

Giọng điệu hời hợt vang vọng khắp thiên địa, khiến bầu không khí xung quanh trở nên tĩnh mịch trở lại.

Nhân loại và hung thú nhìn nam tử tuấn mỹ như tiên giáng trần, ai nấy đều không nhịn được mà kinh hãi.

Những sự tích liên quan tới kẻ này truyền khắp Cửu Châu, nhưng không ai có thể ngờ sẽ gặp được người thật ở thành cổ Trụy Long.

Ngư Tiểu Y nhanh chóng lấy lại tinh thần, tranh thủ thời gian mà chạy tới bên người Từ Bắc Vọng.

Mặc dù nàng vẫn luôn ở thành cổ Trụy Long, nhưng thỉnh thoảng sẽ nghe nói đến truyền thuyết vĩ đại của Từ tiểu tử, kẻ vô địch trong số các cường gải Niết Bàn trở xuống, thực lực trấn áp Đại Tông Sư dễ như trở bàn tay.

“Meo meo!”

Phì Miêu nhìn vết thương của cá chép đỏ, nó không khỏi tức giận, trợn trừng đôi mắt to.

Meo meo trước kia mỗi ngày nuôi nấng con cá chép này, thậm chí còn ghé vào bên cạnh ao Cửu Châu nói chuyện phiếm với nàng.

Hiện tại nàng bị thương nặng như vậy, thật sự đáng hận!

“Meo!”

Nó hung hăng dùng ánh mắt để lăng trì nam tử tóc bạc.

Khi bị một con mèo ngốc nghếch đe dọa, sư tử hai cánh liền nổi giận trong nháy mắt.

Con yêu thú nhà ngươi là tầng dưới cùng của chuỗi thức ăn, lại còn dám uy hiếp sư vương?

Nếu như bản sư vương không dạy dỗ ngươi, sao còn có thể thống lĩnh các huynh đệ?

“Các ngươi cảm thấy thịt mèo có vị như thế nào? Dáng vẻ béo tốt như thế, thịt rất ngấy mỡ đó.”

Nam tử tóc bạc ngắm nhìn bốn phía, giễu cợt một tiếng.

Không khí ngột ngạt bị đánh vỡ, đám hung thú phát ra tiếng cười rất nhỏ.

Bé xíu xiu như vậy, một quyền cũng có thể nghiền chết, nhét kẽ răng còn không đủ.

Bọn hắn quả thật kiêng kị Từ Bắc Vọng danh chấn Cửu Châu, nhưng con mèo ngu xuẩn kia tính là gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp