“Quý phi nương nương, Hoàng tộc Cơ thị cần phải đòi lại công đạo.”
Ông ta nhìn chằm chằm vào hư không, gằn ra từng chữ, mỗi chữ tuôn ra đều mang theo phẫn nộ.
Mặc dù không phát hiện ra khí tức, nhưng tất cả mọi người nhìn về phía tầng mây.
Chính là vì nữ ma đầu này dung túng Từ ác liêu làm ra loại chuyện thiên thương hại lý như vậy!
Phá hủy lăng mộ hoàng tộc, đây là điều mà một con người có thể làm sao?
Sự tức giận phẫn nộ xông thẳng lên trời, không khí đều mơ hồ chấn động.
Ngay khoảnh khắc đó.
Nam tử tuấn mỹ mặc một thân bạch bào đứng sừng sững giữa không trung, tóc đen trắng theo gió phiêu đãng, ánh mắt thâm thúy không gợn sóng.
Hắn quan sát mọi người, nhíu nhíu mày: “Chư vị hiểu lầm rồi, tại hạ cũng không có làm hư hại thứ gì trong lăng mộ, không tin có thể đi xem.”
Rầm!
Tựa như tiếng sấm nổ vang, ngay cả các đại đạo thống nghe tin chạy tới xem vui cũng không nhìn nổi.
Thật sự quá ương ngạnh càn rỡ!
Thế gian này còn có thứ mà tên khốn này e ngại sao?
“Từ ác liêu, ta phải băm ngươi thành vạn mảnh!”
Một đám vương công huân quý lửa giận ngút trời, liều lĩnh muốn chém chết kẻ này!
Các đại đạo thống thờ ơ lạnh nhạt, bọn họ cảm thấy Cơ gia sẽ dàn xếp ổn thỏa.
Dù sao ở trước mặt Đệ Ngũ Ma Đầu, đám người này đều chỉ là đàn kiến hôi không chịu nổi một kích.
Trừ khi…
Vũ Chiếu đồng dạng liếc mắt nhìn thân thể khom xuống của Đế sư, mắt phượng có chút chờ mong.
Vị Bán Bộ Chí Tôn này còn lâu mới là đối thủ của Đệ Ngũ Ma Đầu, nhưng nếu là dùng phương thức tự bạo, có lẽ có thể đả thương được Đệ Ngũ Ma Đầu.
Chỉ cần Đệ Ngũ Ma Đầu bị thương, Từ ác liêu có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Mấu chốt là Đế sư có chịu xả thân hay không?
Khả năng cực kì thấp.
Nhưng vào lúc này.
Giọng nói lạnh lùng không chút cảm tình từ xa truyền đến.
“Người có tu vi Niết Bàn trở xuống, tùy thời có thể giết hắn.”
Ồ!
Một câu nói làm cho ánh mắt toàn bộ người nơi đó sáng lên.
Tương đương với chiếu cáo thiên hạ, nếu người có tu vi dưới Niết Bàn ra tay, Đệ Ngũ ma đầu sẽ không can thiệp?
Ma đầu một lớn một nhỏ quả thực đồng mạch tương thừa, cuồng vọng thâm nhập sâu vào tận xương tủy!
Nháy mắt, trong con ngươi mấy Đại Tông Sư đỉnh phong của Cơ gia liên tục nổi lên sát khí.
….
….
Trong Hoàng Lăng, bầu không khí trở nên quỷ dị, sát khí vô hình đang ngưng tụ thành thực thể.
Ánh mắt các cường giả trở nên ảm đạm mờ mịt, đâu đó lại mang theo vài phần háo hức.
Nếu Đệ Ngũ Ma Đầu nhất quyết bảo vệ Từ ác liêu, thì đừng nói bọn hắn, ngay cả các lão yêu quái Cửu Châu cũng chẳng thể làm gì được.
Bây giờ, nàng lại tuyên bố cường giả Niết Bàn trở xuống tùy tiện động vào Từ ác liêu.
Kẻ này đang luyện ma ư?
Đúng là cuồng vọng đến mức buồn cười!
Đệ Ngũ Ma Đầu là người yêu nghiệt nhất Cửu Châu từ trước tới nay, ngay cả ngươi khi đó cũng không thể làm điều này, chó săn của ngươi thì lại có thể làm được?
Không gian tĩnh mịch bấy lâu bỗng chốc bị phá vỡ.
Có người không kìm nổi cảm xúc.
“Tội ác của Từ ác liêu quá nhiều, ảnh hưởng đến cả một đất nước, nhất định phải bị diệt trừ!”
Nam nhân trung niên nọ mặc chiếc áo choàng da trăn màu vàng đỏ, thắt lưng giắt một thanh trường kiếm, ánh mắt không thể kiềm chế lửa giận!
Quan văn quan võ kinh ngạc trong giây lát, rồi khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Đó là Kỳ Vương, Thất đệ của bệ hạ.
Hắn ta thuộc dòng dõi hoàng tộc, cả tổ tiên đều được chôn cất trong lăng mộ Hoàng Lăng. Khi hài cốt của cha và ông nội bị Từ ác liêu tàn nhẫn hủy hoại, Kỳ Vương sao có thể chịu đựng sự sỉ nhục này?
Không sai.
Hiện tại, Kỳ Vương nhìn chằm chằm nam tử áo trắng bằng ánh mắt, hắn âm thầm lập lời thề.
Đợi lát nữa, hắn sẽ rút gân, lột da kẻ này, mổ ngực mổ bụng, móc ra tim gan phèo phổi của hắn, ném xuống đất rồi giẫm thành bùn nhão!
“Bản vương muốn lấy máu ngươi làm cống phẩm, dâng lên tổ tiên Cơ gia!”
Hắn gầm lên một tiếng, diễn hóa một môn chí cường thần thông.
Ánh sáng vàng rực lóe lên từ hư không, hóa thành một chiếc cối xay đáng sợ khủng khiếp đang lơ lửng
Không hề dây dưa dài dòng, ngay lập tức hành động!
Tất cả mọi người nín thở, ai ai cũng đều mong chờ được thấy tình trạng thê thảm của Từ ác liêu.
Lòng kiêu ngạo của kẻ này lấy từ đâu vậy chứ?
Hắn từng dùng ba chiêu trấn diệt người nổi bật trong thế hệ trung niên.
Nhưng Lý Hạo Thần thánh địa Tứ Tượng chỉ vẻn vẹn là Đại Tông Sư trung cấp, mà Kỳ Vương lại đứng ở đỉnh cao của cảnh giới Đại Tông Sư, cơ hội bước vào Niết Bàn chỉ còn thiếu một phần.
Nếu nói không khoa trương, Kỳ Vương chỉ cần một chiêu đã có thể dễ dàng nghiền nát Lý Hạo Thần.
Tu vi ở bậc Đại Tông Sư, chênh lệch ở mỗi tiểu cảnh giới đều có thể hình dung bằng khoảng cách trời và đất, không thể chối cãi!
Sắc mặt nam tử áo trắng không hề thay đổi, hắn ta vẫn yên lặng như cũ, bình thản nói: “Vương gia, chiêu tiếp theo có thể mạnh hơn một chút được không?”
Giọng nói vừa thốt ra, màn sương máu bốc lên, biển máu sục sôi cuộn trào, khiến cả đất trời run rẩy kịch liệt.
Hắn đã bỏ ra bao nhiêu vất vả mới có thể đột phá tầng thứ năm của Bắc Minh Phệ Huyết Thần Công, thực lực thật không khiến người ta thất vọng.
Mọi người đều hãi hùng vô cùng, các võ giả Đại Tông Sư trở xuống đều tái mét mặt mày, thần hồn run rẩy, đồng thời cảm nhận được sự chênh lệch không thể vượt qua.
Sắc mặt các cường giả của những thế lực lớn đều trở nên nghiêm túc.
Ngay cả người bên trong phượng liễn cũng thấy khiếp vía.
Công pháp của Từ ác liêu ngày càng đáng sợ.
“Mấy thứ thủ đoạn sâu mọt.”
Kỳ Vương hừ lạnh một tiếng, cối xay diệt thế phát ra uy áp chấn minh, giống như có thể trấn áp người khác mãi mãi ở bên trong đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT