Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 207: Cùng lão đại tương ái tương sát, máu nhuộm đầy trời, không thể rung chuyển (5)


1 tháng

trướctiếp

Một bóng ma tan vỡ và biến thành hư vô.

Thương Hạo Nhiên thu hồi hoa đào, hắn bước lên một tòa đài sen, sau đó cười mỉm quan sát khung cảnh hỗn loạn bên dưới rồi rồi biến mất ở nơi này trong nháy mắt.

Thương Hạo Nhiên vô cùng may mắn khi rút được người yếu nhất… Đám đông càng thêm lo lắng, bọn hắn dồn hết sức để chiến đấu, không nương tay chút nào, lúc này chỉ còn lại bốn mươi tám đài sen.

“Lụa đen?”

Từ Bắc Vọng cẩn thận từng li từng tí, thầm thì một câu với thiếu nữ.

Nữ tử bất động, má ngọc hững hờ.

“Ta không tin, ta lại không đánh lại một đứa trẻ mười bảy tuổi như ngươi!”

Từ Bắc Vọng cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng khao khát chinh phục mãnh liệt trỗi dậy trong lòng.

Ta sẽ bắt lấy đôi chân ngọc này, sau đó đem ngươi đè xuống đất rồi ma sát qua lại!

Bùm!

Sương máu mênh mông, sau đó gnưng động thành một thế giới huyết hải lơ lửng phía sau lưng, núi non sông ngòi kỳ quái, một bộ hài cột chậm rãi nhúc nhích.

Hạo nhiên chính khí lan tràn khắp thiên địa, chữ “tru” khổng lồ treo lơ lửng trên đỉnh đầu thiếu nữ.

́n kỳ màu vàng trên trán của nam tử áo trắng toả sáng chói lóa, Long khí tràn ngập cơ thể của hắn.

Từ Bắc Vọng thi triển một chưởng khổng lồ, sức mạnh cường đại, lập tung bầu trời, phá tan sấm sét!

Đối mặt với cú đánh kinh hoàng này, đôi mắt xanh thẳm của cô gái loé lên một tia sáng lạnh lùng.

Tà váy đung đưa, một tảng đá trong suốt như pha lê ngưng tụ giữa khôg trung, nhưng vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy ngọn lửa đỏ rực bên trong tảng đá.

Nàng tùy ý vung tay, không khí trực tiếp bùng nổ.

Bùm!

Cú va chạm tựa như đá rơi đáy biển, bộ hài cốt trở về thế giới huyết sắc, chữ “Tru” trực tiếp sụp đổ, sợi tơ vàng kim vẫn miễn cưởng quấn quanh tảng đá băng.

Tất cả mọi người chứng kiến cảnh tượng này, ai nấy đều không khỏi chấn động.

Mặc dù chưa phân thắng bại, nhưng đây lại là Đệ Ngũ Ma Đầu, chó săn của nàng có thể tiếp được một chiêu đã là tốt lắm rồi!

Phải biết rằng, tại Thiên Xu lúc mười năm trước, trong số những thiên kiêu bị rơi đài, tất cả nọn hắn đều phải bỏ mạng trong một chiêu.

Nó cũng có nghĩa là, nếu Từ ác liêu sinh ra sớm mười năm, hắn có thể xếp hạng thứ hai ở Thiên Xu!

Hai mươi hư ảnh tan vỡ, gần một nửa trong số ba mươi sáu thiên kiêu bảng Thiên đã bước lên đài sen, bọn họ lạnh lùng nhìn xuống nam tử áo trắng.

Tầng cao nhất của Thiên Xu không phải nơi mà ngươi có thể tới!

Vị trí đứng đầu Cửu Châu đã định sẵn sẽ không có ngươi!

“Từ công tử, chúc ngươi thuận lợi.”

Triều Khuynh Tuyệt cũng nhảy lên đài sen, khoé môi nở một nụ cười nhàn nhạt.

Từ Bắc Vọng vừa thấy bất lực, vừa thấy tuyệt vọng.

Hắn không có chiêu thức át chủ bài, hắn cũng chỉ tùy ý phản kích mới có thể đỡ được chiêu này của lão đại.

Lấy cái gì chiến thắng đây?

Chẳng lẽ lại bóp nát hạt sáng, trở lại dược viên?

“Thật không cam lòng!”

Từ Bắc Vọng mất hết tinh thần chiến đấu, nhưng đột nhiên, hắn nheo đôi mắt xanh, sau đó nhận ra sơ hở.

Trong chốc lát, nam tử áo trắng quay người đi về phía giữa sân.

Bùm!

Ầm ầm!

Khung cảnh biển máu xuất hiện lần nữa, bao phủ ở chân trời.

“Đều cút cho ta!”

Từ Bắc Vọng nói một cách thờ ơ, sau đó bắt đầu thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, một dấu vết kỳ lạ hiện lên trong lòng bàn tay của hắn.

Cảnh tượng này khiến mọi người không khỏi choáng váng, sau đó cảm thấy khó tin vô cùng.

Ngươi không nghĩ đánh bại Đệ Ngũ ma đầu, tại sao lại lạm sát những người vô tội như chúng ta làm chi, đồ khốn?

Chẳng lẽ hắn ta ghen tị với bọn hắn?

Biết rõ bản thân không thể vượt qua nên bắt đầu trả thù bừa bãi?

Lòng dạ của Từ ác liêu cũng không khỏi quá ác độc đấy!

Bùm!

Một chưởng mang theo thần uy ngập trời bắt đầu càn quét khắp nơi, hào quang máu me dập dờn trong không khí, vô số vong linh bên trong bộ hài cốt liên tục gào thét.

Võ giả có mặt tại đây còn chưa kịp phản ứng, bọn chúng bị một sức mạnh vô hình đánh trúng, cả thân thể nổ tung giữa không trung, máu thịt tan nát, hình thần câu diệt!

Cảnh tượng này ngay lập tức khiến không ít thiên kiêu sửng sốt và kinh hãi, ai nấy đều vô cùng phẫn nộ, đằng đằng sát khí, lòng đầy căm phẫn!

“Ghê tởm! Đã đến lúc này rồi mà còn muốn giết người, hung ác đến cực điểm!”

“Từ ác liêu nhỏ mọn, hắn làm vậy là vì không muốn cho chúng ta đi lên tầng thứ hai.”

Tất cả mọi người còn sót lại đều giận dữ, bọn hắn bắt đầu thi triển thần thông, có người thậm chí còn sử dụng đến pháp khí.

Tổ chim bị phá, liệu trứng còn an toàn không?

Bọn hắn chỉ có thể đồng tâm hiệp lực mới có thể chặt đầu con quỷ đã rơi vào trạng thái điên loạn này!

Từ Bắc Vọng bày ra vẻ mặt lạnh băng, khí tức hỗn loạn đến mức khó có thể khôi phục tình trạng ban đầu.

“Gầm…”

Chân Long gào thét trong biển máu, Đào Ngột vung móng vuốt hung ác, các loại hung thú cổ xưa chiếm cứ.

Hàng chục bàn tay hư ảo hòa cùng Long khí rồi đập xuống từ hư không.

Thoáng chốc, vô số thiên kiêu nứt cả tim gan, nhìn đầu của võ giả chia năm xẻ bảy ở bên cạnh.

Máu chảy thành sông, chết chóc liên tục!

Nam tử áo trắng điên cuồng hấp thụ máu tươi, từng cây linh dược trường sinh trước mặt hắn, huyết quang tràn ngập mây mù.

Mỗi lần hắn thiêu đốt tinh huyết, thì đánh ra một chưởng kinh khủng, sau đó ăn vào một gốc tiên dược.

Tiếp tục không ngừng, như một quy luật máy móc!

Võ giả còn lại sợ hãi đến suýt ngạt thở, biểu cảm của họ đều chết lặng!

Trước một cây đại thụ che trời như vậy, bọn hắn chỉ nhỏ bé như cỏ rác.

Mà Từ ác liêu đang dệt một tấm lưới thảm họa với sự giết chóc!

Trốn!

Nếu không trốn, bọn hắn sẽ bỏ mạng chết ở chỗ này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp