Trong hơn trăm con mắt chờ mong và lo sợ, từng cột sấm sét trên bầu trời bắt đầu nổ tung.

Năng lượng phóng ra, hư ảnh cùng lúc đó xuất hiện trước đám người, giống như chân nhân, dáng người có vẻ còn rất trẻ.

“Điện chủ!”

Quân Lâm nhìn về phía nơi xa, hắn ta bất giác khom người, ngữ khí cũng trở nên cung kính lạ thường.

Nam tử đứng trước mặt Sở Thái Hư khoác áo choàng màu đen, bộ dáng thiếu niên, vẻ ngoài anh tuấn, khí chất bất phàm.

“Độc Cô Vô Địch!”

“Điện chủ điện Thiên Thần!”

Đám đông sững sờ, sau đó cảm thấy bi ai bắt đầu thay cho thiên kiêu đứng đầu bảng Thiên.

Ai ngờ, Sở Thái Hư lại bày ra biểu cảm lạnh nhạt, thậm chí còn cười nhẹ trào phúng: “Đừng nói hư ảnh hai mươi tuổi của ngươi, sớm muộn sẽ có một ngày, ta sẽ trấn áp ngươi ngoài đời thật.”

Kiếp trước, hắn chính là Bán Bộ Chí Tôn, cho dù hiện tai tu vi thấp hơn lúc trước, nhưng thực lực vẫn đủ để ngông nghênh quan sát Cửu Châu, sao hắn lại phải e ngại điện chủ Thiên Thần Điện chứ?

Câu nói này của hắn khiến không ít người vô cùng chấn động.

Sau đó, mọi người dời ánh mắt của mình sang nơi khác

Cơ Huyền Nhã rút mẫu thân của mình Vũ Chiếu, không có gì đặc biệt.

Hiên Viên Trường Khanh rút được Hoàng đế đời thứ nhất Đại Càn, điều này cũng không khiến bọn họ cảm thấy hứng thú.

Chỉ có nam tử áo trắng!

Hắn rút được…

Một nữ tử mặc chiếc váy dài màu tím tua rua, mái tóc của nàng mượt mà như thác nước, ngũ quan tinh xảo không ai sánh bằng. Nàng ta tựa như hóa thân của tiên nữ ở trong thần thoại cổ xưa, xinh đẹp không chút tỳ vết.

Tuy nhiên, biểu cảm của nàng lại lạnh lẽo khủng khiếp, đó chính là cái lạnh sâu đến tận xương tủy, sương băng vô tận phóng ra tứ phía.

Đệ Ngũ Cẩm Sương!

Là Đệ Ngũ Ma Đầu a!

Phía trước không thấy người xưa, phía sau không thấy người tiếp.

Nàng ta đứng sừng sững trên đỉnh cao nhất, quyền năng chi phối toàn bộ thế giới Cửu Châu, sự tồn tại kinh khủng của nàng hoàn toàn thoát ly khỏi những quy tắc từ trước tới nay!

Khi mới vừa mười bảy tuổi, Đệ Ngũ Cẩm Sương tiến vào Thiên Xu, dễ dàng áp chế đồng bối, tùy ý loại bỏ hai mươi bảy người đứng đầu bảng Thiên!

Từ ác liêu đấu với nàng?

“Ha ha ha…”

Có người bật cười thành tiếng, giọng điệu như đang vui sướng khi thấy người khác gặp họa, ai nấy đều bày ra biểu cảm trào phúng không thèm che giấu.

Từ Bắc Vọng là tuỳ tùng của Đệ Ngũ ma đầu!

Đệ Ngũ Ma Đầu có lẽ cũng không ngờ, người ngăn cản chó săn của nàng ta đăng đỉnh Thiên Xu, lại chính là nàng?

Hoang đường!

Truyện ký cũng không thể kịch bản máu chó như vậy.

Đơn giản là trò cười cho thiên hạ!

Để cho người đời cười vang!

Chờ đến khi Thiên Xu kết thúc, bọn họ sẽ truyền miệng sự việc ngày hôm nay khắp nơi của Cửu Châu, điều này chắc chắn ghi sẽ vào sử sách, trở thành trò cười nghìn năm!

“Quỷ xui xẻo.”

Ánh mắt Triều Khuynh Tuyệt hiện lên một tia giễu cợt, mũi ngọc tinh xảo hừ một tiếng, cuối cùng thì nàng có thể nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Từ ác liêu.

“Để ta xem, nàng ta có bảo vệ ngươi hay không.”

Cơ Minh Nguyệt cười khinh bỉ, nàng ta thậm chí không để ý đến đối thủ trước mắt, chỉ chuyên chú xem kịch vui.

“Cẩu tặc, con đường Thiên Xu của ngươi đến đây là dừng rồi!”

“Sau khi ra ngoài, thực lực của ta chắc chắn tăng lên gấp bội, sau đó ta sẽ tự tay chặt ngươi thành vạn mảnh!”

Diệp Thiên nhe răng cười, nội tâm hiện giờ hắn đang hưng phấn gào thét.

Hắn vốn cảm thấy khao khát trả thù của mình rơi vào vô vọng, dù sao thì thực lực của tên ác thú này mạnh mẽ đến mức bất khả chiến bại.

Nhưng bây giờ, hắn chỉ cần đi đến tầng cao nhất của Thiên Xu, sau đó thu hoạch vô số cơ duyên, một khi leo lên tới đỉnh cao nhất, hắn nhất định sẽ gia nhập các thế lực hàng đầu của Cửu Châu.

Đến lúc đó, hắn sẽ sở hữu tiền đồ vô lượng, trở thành mặt trời chói lọi nhất Cửu Châu.

Mà Từ cẩu tặc?

Chỉ là một trò đùa thiên cổ.

Diệp Thiên lấy lại bình tĩnh, sau đó trao đổi với lão Viêm trong ngọc bội để tìm cách đánh bại tiền bối trước mắt với tốc độ nhanh nhất.

Đám người cười nói không ngừng, dù sao đi nữa, khi được chứng kiến cảnh tượng oan trái này, không ai có thể kìm nén tâm ác.

Trong thế giới rộng lớn, Từ ác liêu lúc này chẳng khác gì con cò bị gãy đôi cánh, bóng dáng cô đơn, sợ hãi và tuyệt vọng.

Từ Bắc Vọng đứng đó, lặng lẽ nhìn nữ tử mặc váy tím. Hắn lặng lẽ nuốt đắng chát vào cổ họng, cảm giác vô lực xẹt qua cơ thể.

Hóa ra, đối thủ của hắn là Lão Đại, nàng giống như một tảng đá khổng lồ mà hắn không thể lay chuyển!

“Xui xẻo đến cực hạn….”

Từ Bắc Vọng bày ra vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang than thở.

Ở cửa ải đầu tiên, hắn được truyền tống đến Tiểu Bắc Minh Giới, trở thành một thi thể, sau đó sống sót trở lại nhờ vào Bắc Minh Phệ Huyết Thần Công.

Còn bây giờ, hắn phải dựa vào cái gì chứ?

Hư ảnh của thiếu nữ trước mặt hắn giống như cỗ máy không có ý thức, nhưng nàng vẫn sở hữu sức mạnh khi còn ở Thiên Xu.

“Ầm ầm!”

Cùng lúc đó, linh lực bốn phía đan xen, vô số trận pháp nổ ra!

Đùa đủ rồi, bọn họ cần phải đánh bại các tiền bối, dù sao cũng chỉ có bốn mươi chín đài sen cho bốn mươi chín người nhanh nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play