Người thứ tám, thứ chín trong bảng Thiên đã chết như thế nào?

Mặc dù cả hai đã liên thủ với nhau, nhưng cuối cùng vẫn bị Từ ác liêu giết chết.

“Ta không làm bạn cùng kẻ yếu.”

Sở Thái Hư nói một câu lạnh lùng, sau đó quay người rời đi.

Trước khi luân hồi chuyển thế, hắn đã thề phải đăng đỉnh Thiên Xu, nhất định phải dốc toàn lực đến bước cuối cùng.

Vạn nhất Từ ác liêu chó cùng rứt giậu, lấy phương thức tự bạo nhắm thẳng vào người mạnh nhất là hắn, vậy thì Thương Hạo Nhiên sẽ ngư ông đắc lợi?

Đám người nhìn thấy một màn này, ai nấy khó có thể tin nổi, quả nhiên, người đứng đầu bảng thận trọng đến tận xương tuỷ.

Con ngươi Thương Hạo Nhiên nhíu lại, hắn mỉm cười với Từ Bắc Vọng rồi bình tĩnh rời khỏi vòng vây.

Hắn vốn muốn mượn cơ hội này để đánh lén Sở Thái Hư, nhưng chút tính toán này đã bị phát hiện.

Cuối cùng, đối thủ chân chính của hắn chính là Sở Thái Hư, Từ Bắc Vọng chỉ có tác dụng giữ chân Sở Thái Hư.

“Những người khác thì sao?”

Biểu cảm của Từ Bắc Vọng từ đầu đến cuối đều không thay đổi, hắn nhàn nhạt liếc nhìn những người xung quanh mình.

Bốn người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, không nói một lời liền lần lượt rời đi.

Bầu không khí giương cung bạt kiếm lúc ban đầu dần dần giãn ra.

Trò hay còn chưa bắt đầu đã kết thúc, đám người mang tâm trạng thất vọng rời xa nam tử áo trắng, tìm vị trí ngồi xếp bằng rồi tu luyện trong khi chờ đợi cửa ải bắt đầu.

Không biết đã qua bao lâu.

“Bùm!”

Bầu trời kịch liệt vang vọng.

Một sinh vật khổng lồ giống như Chân Long chiếm cứ trên bầu trời, con mắt lớn màu đỏ lạnh lùng quan sát toàn bộ nơi này.

“Lại là nó….”

Đám võ giả nhớ tới cầu tàu tàn khốc kia thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh khi nghĩ đến thử thách tiếp theo.

Dù sao đi nữa, phúc họa tương y, sau khi vượt qua thử thách cầu giàn và bước vào thế giới tiên dược, mọi người ít nhiều gì cũng có chút thu hoạch, tất cả đều là tiên dược quý hiếm của Cửu Châu.

Diệp Thiên nhếch môi, đáy mắt hiện lên một tia kiêu ngạo, hiển nhiên hắn đã thu được không ít nhiều cơ duyên.

Trong lúc mọi người đang nảy sinh những tâm tư khác nhau, thì con quái vật khổng lồ đó phóng ra từng tia sáng.

Bốn mươi chín toà sen với màu sắc mờ ảo xuất hiện ở chân trời.

“Bốn mươi chín người thông quan, kẻ thất bại truyền tống về dược viên.”

Quái vật khổng lồ phát ra âm thanh khàn khàn.

Cái gì?

Đám người sợ hãi!

Trong số năm trăm người, chỉ có bốn mươi chín người được đi đến tầng tiếp theo thôi sao?

Tỉ lệ thất bại cũng quá cao rồi!

Dược viên, đại khái chính là tầng thứ nhất.

“Có thể sống là tốt tồi…”

Những võ giả không có một chút lòng tin nào vào chính mình, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì vẫn có thể tiếp tục sống sót.

“Ta nhất định sẽ thông qua!”

Ánh mắt Tiêu Phàm trở nên kiên định, biểu cảm vô cùng tự tin, nếu chỉ dừng bước ở tầng thứ hai, sau hắn có thể đăng đỉnh Thiên Xu, kiêu ngạo Cửu Châu chứ?

Ầm ầm!

Hư không nứt ra một cái khe nhỏ, lôi đình phun trào, tạo thành một từng cột sấm sét, các võ giả có thể nhìn thấy những hư ảnh ở giữa những cột sấm sét đen tối.

“Đây là các tiền bối của các ngươi đã từng in dấu chân tại Thiên Xu, sức chiến đấu của hắn tại thời điểm đó sẽ được tái hiện ở thời điểm hiện tại.”

“Bọn hắn sẽ là đối thủ của các ngươi, bốn mươi chín người đầu tiên thông qua cửa ải này sẽ được đi tiếp.”

“Nếu không thể địch lại, hãy bóp nát điểm sáng để trốn về dược viên đi.”

Âm thanh già nua không chút cảm xúc lại vang lên, đôi mắt đỏ khổng lồ từ từ nhắm lại.

Lời nói vừa rồi giống như thiên thạch rơi xuống biển sâu, tạo ra một trận sóng to gió lớn quét qua nơi này.

Đám người trợn há hốc mồm, khó có thể tin được!

Thử thách kiểu này hoàn toàn vượt ngoài trí tưởng tượng của bọn hắn.

Những tiền bối kia đều là những nhân vật lớn có tên trong Cửu Châu, một số kẻ vẫn còn sống trên thế giới này, uy chấn một phương, thậm chí còn là người đứng đấu cùa các đạo thống lớn.

Chỉ cần nghĩ đến việc có thể giao thủ với ‘bọn hắn’, huyết dịch của rất nhiều thiên kiêu bất chợt trào dâng mờ nhạt!

Nếu muốn xưng bá Cửu Châu, đứng trên đỉnh cao. bọn hắn không chỉ tranh phong với những người cùng thế hệ, mà còn phải cạnh tranh với thế hệ đi trước và sánh vai ngang hàng với những người đó.

Nếu như không thể chiến thắng những hư ảnh này, thì khi trở lại Cửu Châu, bọn hắn sẽ đối đầu tvới chân nhân như hế nào đây?

Đương nhiên, mấu chốt của cửa ải chủ yếu là phải dựa vào may mắn.

Trong mấy vạn năm nay, có vô số anh tài phải bỏ mình vì tự tiện xông vào Thiên Xu Cửu Châu.

Tuy có những người tuyệt thế vô song, nhưng cũng có những người tầm thường như sâu kiến

Nếu như ngươi gặp phải một kẻ vô song, thì đó hoàn toàn là do ngươi xui xẻo!

Tuy rằng rất không công bằng, nhưng thế giới võ đạo tàn khốc vốn không được định nghĩa bằng hai chữ công bằng.

“Có thể thay thế đối thủ được không?”

Có võ giả lấy hết can đảm hỏi thăm, còn một mực cúi đầu hành lễ.

Dứt lời, quái vật khổng lồ nhẹ nhàng nâng móng vuốt, một chưởng xuất ra.

Thân thể của người võ giả kia vỡ nát, hồn bay phách lạc.

Cả đám người sợ hãi, không khỏi thương tiếc cho vị võ giả ngu ngốc kia.

Vận khí là một phần quan trọng của khảo nghiệm, ngươi nói xem có thể đổi hay không?

Nếu có thể đổi, ai nguyện ý đối mặt những cường giả nổi tiếng từ xưa kia?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play