[Cậu ấy làm như vậy, một phần là chú ý đến tâm trạng của bạn nhỏ Khâu Khâu, một phần là giúp cô gái kia không bị chửi.]

[Đúng vậy, mọi người chắc cũng đã nhận ra rồi, nội tâm Khâu Khâu không mạnh mẽ như Mạt Mạt đâu, cho nên nếu thấy Mạt Mạt được mời chụp ảnh cùng còn mình thì không được mời, chắc chắn sẽ thấy buồn, đến lúc đó mọi người trên mạng chắc chắn sẽ chỉ trích cô gái kia vì không để ý đến tâm trạng của đứa trẻ.]

[Hu hu, vợ dịu dàng quá đi, tôi lại yêu cậu ấy hơn rồi.]

Ăn xong bữa trưa đơn giản, Yến Cửu và Hạ Vân Sinh lại trở nên bận rộn.

Nhưng vì đã quen tay hay việc rồi nên tốc độ làm việc buổi chiều rõ ràng là nhanh hơn nhiều so với buổi trưa.

Sắc trời tháng mười tối nhanh hơn mùa hè một chút, lúc bọn họ rửa xong chiếc xe thứ hai mươi, mặt trời đã lặn dần ở đường chân trời nhưng vẫn chưa biến mất hẳn.

“Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.” Yến Cửu thay lại quần áo của mình, giơ tay kéo khóa áo khoác thể thao lên, mệt mỏi xoay xoay vai: “Không biết chúng ta có phải là người cuối cùng không nhỉ.”

[Ôi trời, cuối cùng cũng rửa xong rồi, tôi nhìn mà cũng thấy mệt, nhanh đi về rung chuông đi, nếu không thì ekip chương trình lắm mưu nhiều kế lại ngáng chân đấy.]

[Thực ra thì ai xem chương trình sẽ có thể phân biệt được ai là người làm việc nhiều nhất trong ngày nên việc Yến Cửu dùng từ “chúng ta” này, thực sự là đang nể mặt Hạ Vân Sinh lắm rồi.]

[Cậu ta không phải chỉ là muốn đứng trước ống kính nhiều hơn một chút sao? Cũng có gì tốt lành đâu.]

[Hai mươi chiếc xe đấy, lượng công việc thực sự rất nhiều, hai người bọn họ đều rất khỏe được chưa?]

Khi được xe của ekip chương trình đưa về biệt thự, Loan Trì và Đinh Tư Dận vẫn chưa về, sau khi Yến Cửu vội vàng đi rung chuông, cậu và Mạt Mạt đi lên tầng để thay đồ.

“Cá nhỏ, nghịch nước cả ngày vui không? Ba đưa con đi gội đầu nào, nhắm mắt lại.” Yến Cửu điều chỉnh nước ấm, cẩn thận dội nước lên đầu Mạt Mạt, cười hỏi: “Có lạnh không?”

Giọng Mạt Mạt hồn nhiên ngọt ngào, cậu nhóc trả lời từng câu: “Mạt Mạt thích lắm hi hi~ không lạnh chút nào ạ~”

“Vậy là tốt rồi…” Yến Cửu gật đầu, đưa tay nhấn một pump dầu gội, chuẩn bị thoa lên đầu Mạt Mạt, nhưng ánh mắt cậu lại liếc thấy hoa văn và chữ tiếng Nhật trên thân chai, cậu nhanh chóng quay đầu, sau khi định thần lại, cậu hít một hơi thật sâu.

Tối hôm qua vừa mệt vừa buồn ngủ, lúc gội đầu thật đúng là không có chú ý tới chuyện này…

Thấy Yến Cửu đúng là đang gội đầu cho Mạt Mạt, nên nhân viên quay phim cũng không cần phải tránh né nhiều, họ đi theo vào phòng tắm.

Nhìn thấy vẻ mặt Yến Cửu lộ ra vẻ kinh ngạc lại xen lẫn hối hận, anh ta vội điều chỉnh lại tiêu cự, dời ống kính theo hướng ánh mắt của Yến Cửu——

[Định chế cho chó chăn cừu Đức… dành riêng cho chó giống lớn, chuyên dùng để tắm gội… khử mùi thơm tho, mịn màng sáng bóng.] 

[Đm, cười chết mất thôi.]

[Yến Cửu đem theo sữa tắm dành riêng cho Hương Hương tới luôn hả?!]

[Phổ cập một chút cho những ai xem sau: “Hương Hương” là con chó chăn cừu Đức nhà cậu ấy nuôi, không phải là mùi thơm đâu.]

“Cậu Yến…” Nhân viên quay phim thương cảm nhìn ông cha già mà mình vô cùng tin tưởng rồi lại nhìn Mạt Mạt hồn nhiên đang nhắm mắt lại.

Yến Cửu giơ tay lên làm động tác “suỵt” với anh ta, nín cười nói: “Chắc không sao đâu, cứ làm vậy đi, lông Hương Hương còn mượt hơn cả tóc tôi đấy.”

[Ha ha, “cứ làm vậy đi”, đây không phải là lúc nguy hiểm thì ba là an toàn nhất, còn lúc không có gì nguy hiểm thì ba mới là nguy hiểm nhất sao?]

[Mạt Mạt có bằng tốt nghiệp mẫu giáo rồi mà, cũng không đến mức dễ bị lừa như vậy đâu nhỉ.]

Lúc bế Mạt Mạt từ trong phòng tắm đi ra, Yến Cửu chột dạ nhìn thoáng qua phía máy quay, làm khán giả trong phòng phát sóng cười to hơn.

[Ha ha, cậu ấy đang chột dạ, cậu ấy đang chột dạ kìa!]

[Ôi, Yến Cửu cũng biết mình có lỗi với Mạt Mạt sao?]

[Không sao đâu, tối qua cậu ấy cũng dùng sữa tắm của Hương Hương để gội đầu mà ha ha.]

Mạt Mạt cúi đầu chơi món đồ chơi nhỏ trên giường, để cho Yến Cửu dùng cái khăn tắm lớn nhẹ xoa xoa đầu cậu nhóc.

Nhân viên quay phim đột nhiên lên tiếng nhắc nhở: “Cậu Yến.” ( truyện trên app tyt )

“Ừm?” Yến Cửu không đeo kính, ngẩng đầu mờ mịt nhìn anh ta: “Có chuyện gì vậy?”

Nhân viên quay phim chỉ vào mặt bàn: “Điện thoại của cậu đang reo.”

“Ồ, cảm ơn nhé.” Yến Cửu lấy điện thoại, bước ra khỏi phòng.

[Để được xem phát sóng trực tiếp, tôi đã phải trả phí thành viên rồi, nhân viên quay phim đi theo sau cho tôi!]

[Đúng vậy, có chuyện gì… mà các VIP tôn quý như chúng tôi không thể nghe?]

[Chẳng lẽ là mẹ Mạt Mạt sao? Gọi đến kiểm tra?]

Yến Cửu đi đến nơi yên tĩnh, nhìn vào số trên màn hình, mím môi.

Điện thoại mới, không lưu thông tin liên lạc của ai cả, cậu chỉ có thể nhấc máy trước rồi hỏi đối phương là ai.

Sau khi nhấc máy, cả hai cùng nói:

“Xin chào, xin hỏi là ai vậy?”

“Cửu Cửu, có thấy lạnh không?”

Đầu bên kia truyền tới giọng nam cực kỳ lạnh lùng làm Yến Cửu thấy rùng mình.

... Tư Việt.

*

Yến Cửu biết rằng, dù sao đi chăng nữa, cậu không đủ khả năng đối đầu với Tư Việt, vậy nên nếu có thể dỗ dành được thì sẽ cố hết sức dỗ dành.

Nhưng cậu còn chưa lên tiếng, cơn đau đầu dữ dội đột ngột truyền tới.

Yến Cửu hơi thả lỏng vai, muốn thư giãn để giảm bớt cơn đau, nhưng vẫn vô ích.

Trong thoáng chốc, cậu cảm giác bản thân dường như nhớ lại những hình ảnh vui vẻ lúc trước khi yêu Tư Việt; lại chuyển cảnh, vẫn là hình ảnh Tư Việt không chút lưu tình cướp đi Mạt Mạt bên cạnh cậu.

Cơn đau bỗng trở nên nghiêm trọng hơn, cũng càng khó kiềm chế.

Yến Cửu không kìm được mà rên nhẹ một tiếng, bờ vai vốn không có chỗ dựa nặng nề đập vào bức tường phía sau, cậu cắn chặt đôi môi khô khốc, cố đè tiếng rên xuống.

Đầu đau như muốn nổ tung vậy.

Không thể nghĩ được gì, cũng không thể nhớ lại được.

“Cửu Cửu…”

Nghe Yến Cửu cố kìm nén tiếng rên, Tư Việt đau lòng siết chặt nắm tay, hận không thể thay cậu chịu đựng cơn đau này.

Sau khi vất vả chịu đựng vượt qua được sự khó chịu, Yến Cửu chậm chạp giơ tay lên, cố lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán, hồi phục lại tinh thần.

Tên Tư Việt lắm mưu nhiều kế kia vừa mới hỏi cậu cái gì nhỉ?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play