Anh ta quả quyết giơ ba ngón tay lên thề: “Tôi thề độc, thật sự là Warren gọi điện thoại hỏi, nếu cậu không tin tôi có thể gọi lại cho nó, để tự nó hỏi cậu!”

Nhân viên quay phim của Đinh Tư Dận ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở anh ta: “Anh Đinh, chúng ta đang... quay rồi.”

Nghe vậy, Đinh Tư Dận “bật dậy” đứng lên khỏi sô pha, vô cùng sợ hãi nói: “Tám giờ rồi á? Lúc tôi chạy bộ mới có bảy giờ hai mươi thôi mà! Vừa nãy… phát sóng hết rồi à?”

Nhân viên quay phim thâm trầm gật đầu.

Mấy sợi tóc mới lau khô xong của Mạt Mạt bị xù ngược lên theo làn gió lúc Đinh Tư Dận đột ngột đứng dậy. Phoebe ngẩng đầu nhìn ba mình, đôi mắt hạnh đen láy chớp chớp, sau đó thì thầm giải thích với Mạt Mạt: “Em đừng sợ nhé, bình thường ba chị không như thế này đâu.”

[Ha ha, Mạt Mạt đã làm sai điều gì mà tóc mới được lau khô giờ lại biến thành  một cái đầu to rồi. Ha ha ha]

[Mấy đứa trẻ thật khó khăn mà.]

[Mấy năm nữa khi đi xin việc, Phoebe viết: Hai mươi tuổi nhưng có 15 năm kinh nghiệm quan hệ công chúng, 5 tuổi đã bắt đầu đi nhận tội khắp nơi thay ba mình.]

Đinh Tư Dận nhìn Yến Cửu rồi xin lỗi: “Tôi…”

Ánh mắt Yến Cửu dại ra một lúc rồi thở dài, không để ý xua tay: “... Không sao, quen rồi.”

[Ha ha ha cái cảm giác bất lực không có sức phản kháng này... Thật sự cười chết tôi mất.]

[Đây là đang nói mở rộng về việc loại cún trên quần sịp cún là loại cún nào.]

[Cậu thua rồi.]

Đang khi nói chuyện, những vị khách còn lại cũng đã xuống đến lầu một, ngồi trên ghế salon dài để chờ ekip chương trình sắp xếp.

“Xin chào các ba và các bé yêu, hôm nay là ngày đầu tiên của chuyến du lịch, vì vậy để kỷ niệm cho sự khởi đầu tuyệt vời này, các ba sẽ tự tay nấu bữa sáng cho bé yêu của mình. Tiếp theo, mời các bé yêu đi chọn nguyên liệu nấu ăn mà mình muốn.”

Nhân viên làm việc vén khăn trải bàn lên, bày cho mọi người thấy trên chiếc bàn dài bày đầy các loại rau quả, trái cây.

“Nấu ăn, nói được hai chữ này đúng là hơi quá coi trọng chúng tôi rồi.” Loan Trì cười khổ, nhẹ nhàng kéo kéo ngón tay Ni Ni: “Cục cưng, con có đồng ý ăn quả cà chua thái nhỏ do ba con tự cắt không?”

Ni Ni ngoan ngoãn gật đầu, Loan Trì vui mừng siết chặt tay.

Đinh Tư Dận vừa định đưa tay kéo Yến Cửu để phàn nàn tổ chương trình hà khắc, lại lập tức nghe thấy tổng đạo diễn cầm loa lớn nói tiếp: “Một lát nữa, các em bé sẽ lần lượt đi nếm bữa sáng do những ba khác làm, sau đó bỏ phiếu để quyết định độ khó của nhiệm vụ hôm nay.”

Sắc mặt của Miêu Trí Quân và Đinh Tư Dận lập tức xụ xuống, chỉ có Hạ Vân Sinh vẫn có vẻ ung dung, bĩnh tĩnh như cũ.

[Tôi đoán chắc chắn Hạ Vân Sinh biết nấu ăn.]

[Đương nhiên rồi, mọi người có thể lên mạng tìm kiếm vlog nấu ăn của anh ấy trước đây, siêu thành thạo.]

[Êi? Yến Cửu đang cúi đầu thì thầm gì với Mạt Mạt thế? Nhân viên quay phim quay gần chút đi.]

Trong lúc những bạn nhỏ ở đây đều không quan tâm gì đến sống chết của ba mình, tùy tiện chọn nguyên liệu nấu ăn yêu thích ở trên bàn, Yến Cửu đã bắt đầu nịnh nọt Mạt Mạt.

“Mạt Mạt, ba chiên bánh trứng cho con được không? Bởi vì mấy hôm nay ba không được ăn trứng gà, sắp quên luôn mùi vị của nó rồi.”

Đương nhiên là Mạt Mạt đồng ý ngay lập tức, hai chân ngắn ngủn đi đến bên cạnh bàn dài, sau khi xác nhận lại những bạn nhỏ khác đều không muốn ăn trứng gà, cậu nhóc mới mang một giỏ trứng gà quay lại: “Cho Cửu Cửu nè~” ( truyện trên app T Y T )

[Cậu ấy cũng biết chiên bánh trứng à?]

[Đinh Tư Dận không biết xấu hổ còn tranh thủ nói mình sẽ nấu cho Phoebe món tôm xào đậu xanh trên sóng truyền hình trực tiếp. Yến Cửu nói mình chiên bánh trứng thì có gì mà phải ngại.]

[Phát sóng trực tiếp này mới được một ngày mà Yến Cửu đã có fan trung thành rồi à?]

Trong khi trên màn hình trực tiếp ở đằng kia, mọi người đang thảo luận sôi nổi thì bên này, Yến Cửu đã lấy mấy quả trứng gà ra khỏi giỏ, động tác thành thạo đập vào góc bàn, đánh hết trứng vào chén.

[Mẹ kiếp, một tay đập trứng, quá đẹp trai luôn, cậu ấy chắc chắn biết nấu ăn.]

[Vợ tôi có thêm một kỹ năng hạng nhất. (cầm sổ nhỏ ra ghi lại)]

[Đinh Tư Dận choáng váng rồi, anh ta đứng đó cầm nồi đậu, có một cảm giác như người đẹp mất não vậy.]

[Ha ha ha, thật á… Trông thật ngớ ngẩn.]

Sau khi đánh tan trứng gà, Yến Cửu chuẩn bị chảo, vừa mới mở bếp ra đã nghe thấy Mạt Mạt vỗ vỗ bàn tay nhỏ đầy thịt của mình: “Cửu Cửu giỏi quá, Cửu Cửu biết đốt lửa~” 

[Sao cậu ấy lại được Mạt Mạt khích lệ vậy!]

“Xì xì—”

Trứng gà chiên trong dầu nóng được cuộn lại, nhanh chóng thành hình.

Yến Cửu cầm xẻng nấu ăn, chờ cơ hội để sửa lại hình dáng bánh trứng thì đột nhiên lại nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng vỗ tay.

Cậu đưa mắt nhìn qua, thấy Loan Trì đang kéo Ni Ni và Khâu Khâu cười nhạo Đinh Tư Dận xào bay hết đậu trong chảo, bên trong còn chừa lại mấy con tôm vững vàng dính vào đáy chảo, không cậy lên được.

Yến Cửu không nhịn được cũng cười lên, nhưng mà cậu còn chưa kịp thu lại sự chú ý, lại liếc thấy Miêu Trí Quân xào đồ ăn trong chảo bùng lên lửa lớn, nhìn qua có vẻ giỏi hơn cậu một chút.

Trong thoáng chốc, ý chí muốn phân thắng bại của Yến Cửu hừng hực dâng lên.

“Mạt Mạt lui về phía sau, ba muốn bắt đầu solo phát huy thực lực.”

[Lui về sau cho ba thể hiện.]

Thấy Cửu Cửu lộ ra vẻ tự tin, fan cuồng nhiệt Mạt Mạt lập tức trở nên phấn khích.

Mạt Mạt sợ rằng người khác sẽ không thấy được khoảnh khắc nổi bật của Cửu Cửu, vì vậy, cậu nhóc lập tức đưa hai tay nhỏ lên khum thành hình chiếc loa, kêu to mời gọi mọi người xung quanh: “Mọi người ơi~ Cửu Cửu chuẩn bị sô lực rồi.”

[Ha ha ha, trời ạ, Mạt Mạt có biết con đang nói gì không vậy?]

[Phát huy solo thực lực... Ngắt đầu bỏ đuôi, nó lại thành sô lực.]

Khi những lời này vừa phát ra, hiệu quả rất đáng kinh ngạc, ngay cả nhân viên làm việc của ekip chương trình cũng bị thu hút.

Mọi người quây lại thành một vòng, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Yến Cửu và chiếc chảo trên tay cậu, chờ cậu biểu diễn tài nấu nướng tiềm ẩn của mình.

[Chẳng lẽ cậu ấy biết nấu cơm thật à? Cũng có thể lật bằng chảo?]

[Nhìn qua thì là vậy chứ nếu không cậu ta lấy đâu ra tự tin để nói như vậy.]

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play