Một trận choáng váng đầu óc bất ngờ ập đến, trời đất tối sầm.
Cậu hoảng sợ, vội vàng túm lấy bồn rửa tay bên cạnh để đứng vững, trong lòng vẫn còn sợ hãi mà thở hổn hển.
Nếu như ngã xuống, vì chủ nghĩa nhân đạo, chắc chắn nhân viên quay phim sẽ lập tức đá văng cửa phòng tắm để kiểm tra tình huống.
Đến lúc đó... Hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Có hai kiểu người chết, cậu thà bị chết về mặt thể xác còn hơn chết xã hội.*
*Chết xã hội: chủ yếu đề cập đến việc tự biến mình thành kẻ ngốc trước công chúng, nhưng cũng thường đề ha đến việc làm điều gì đó rất đáng xấu hổ trong xã hội, không thể ngẩng cao đầu và không thể có những tương tác xã hội bình thường.
Yến Cửu dừng lại một lúc lâu, cuối cùng không còn choáng váng nữa mới vội vàng mặc áo choàng tắm lên, mở cửa phòng tắm và đi ra ngoài.
Nhân viên quay phim đã chờ ở cạnh cửa từ lâu, chỉ vì để cho khán giả thấy hình ảnh mới nhất của người chết xã hội.
[Con bà nó, vợ tôi đẹp quá!]
[Tôi thay lòng rồi, trước tắm cậu ấy là chồng tôi, bây giờ đã biến thành vợ tôi rồi!]
[Ở trong phòng tắm lâu quá, tóc cũng sắp khô rồi, ha ha ha.]
[Tôi chỉ thích loại tóc còn mang chút ẩm ướt này thôi, hu hu hu, cổ đẹp quá.]
Yến Cửu ra khỏi phòng tắm với khuôn mặt hồng hào đẹp trai, nhưng lại không dám nhìn về phía máy quay phim.
[Ha ha ha, nếu tôi đoán không sai, vợ tôi chắc chắn đang mặc quần sịp cún.]
[Mấy người không thấy mình tàn nhẫn quá à? Tôi cũng đoán là quần sịp cún.]
“Cậu Yến, phát sóng trực tiếp sắp kết thúc rồi, cậu cần phải nói tạm biệt với khán giả.”
Với đạo đức nghề nghiệp của mình, nhân viên quay phim nhớ lại hết một lượt những chuyện buồn của mình từ nhỏ đến lớn mới miễn cưỡng nín được cười, làm cho giọng nói của mình nhẹ nhàng hơn.
Yến Cửu biết đồ dùng của ekip chương trình toàn đồ hạng nhất, cũng biết chuyện xảy ra ở trong phòng tắm vừa rồi chắc chắn đã bị mọi người nghe thấy hết, giờ làm gì còn mặt mũi nào mà gặp khán giả nữa chứ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nghe vậy, cậu cúi đầu xuống, lúng túng hắng giọng một cái, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: “... À, tạm biệt mọi người, ngủ ngon.”
Nhân viên quay phim thấy Yến Cửu sẽ không tức giận bởi chuyện này, vì vậy anh ta lại cười nói: “Cậu Yến, mọi người có thể nghe không rõ đâu.”
Vừa nói, anh ta vừa điều khiển tiêu cự, hơi phóng đại hai ba con lên trước ống kính, để cho khán giả có thể thấy rõ gương mặt ửng đỏ ngượng ngùng của Yến Cửu ở những giây cuối cùng.
[Hu hu, vợ tôi thẹn thùng, ka ka.]
[Ha ha ha ha, nhân viên quay phim thật hiểu chuyện nha, rất biết nghĩ thay cho chúng ta.] ( truyện đăng trên app TᎽT )
[Sao anh ấy lại biết chúng ta muốn nhìn dáng vẻ đỏ mặt của Yến Cửu nhỉ.]
[Thêm đùi gà cho nhân viên quay phim điiiiiii]
Yến Cửu không có chỗ trốn, chỉ có thể đẩy Mạt Mạt đã nhiều lần ra trận thay ba mình: “... Mạt Mạt, con nói tạm biệt với mọi người đi.”
Mạt Mạt đang đắm chìm trong sự vui sướng khi thành công trợ giúp Cửu Cửu lấy được quần sịp cún không thể nào kiềm chế được, nghe được lời nói của Cửu Cửu, cậu nhóc lập tức tự tin tiến tới trước ống kính: “Mọi người, tạm biệt nha~ Mạt Mạt phải đi tắm thơm thơm đây~”
[Mạt Mạt: Người cha già vô dụng của tôi.]
[Ha ha ha ha ha! Nội tâm Mạt Mạt: Cái nhà này không có con là không được, tìm quần sịp cũng là con, tạm biệt cũng cần con.]
[Hu hu, tạm biệt Mạt Mạt, ngày mai gặp, dì nhớ con.]
[Mạt Mạt ngoan, đừng bao giờ làm ướt quần sịp cún của ba con nha.]
“Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay đến đây là kết thúc, cảm ơn các vị khán giả đã yêu thích và theo dõi, chúng ta sẽ gặp lại lúc tám giờ sáng ngày mai.”
Tần Thụ không có ở đây, nhân viên quay phim gánh vác luôn cả trách nhiệm của đạo diễn. Lúc kết thúc, anh ta nói lời tạm biệt với ba con Yến Cửu rồi rời khỏi phòng.
Tám giờ sáng, ekip chương trình gõ cửa phòng khách mời rất đúng giờ.
Về năng lực tự lo liệu, từ trước tới giờ, Mạt Mạt chưa bao giờ cần Yến Cửu bận tâm, hai ba con đứng ở trước bồn rửa tay đánh răng, rửa mặt thật nhanh, sau đó thay quần áo cha con rồi chuẩn bị xuống lầu ăn sáng.
Lúc Yến Cửu dắt tay Mạt Mạt xuống lầu, vừa lúc đối diện với Đinh Tư Dận trong phòng khách lầu một đang vặn vẹo khuôn mặt vì cố gắng nhịn cười.
[Anh trai, anh có thể sử dụng gương mặt mình thật tốt được không, đừng làm ra những biểu cảm thô lỗ như vậy.]
[Nhìn dáng vẻ của Đinh Tư Dận thế kia, chắc chắn tối qua anh ta cũng đã xem phát sóng trực tiếp.]
[Tôi cảm thấy dù anh ta không xem thì chắc chắn cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, giọng nói của Mạt Mạt kia ấy à, đạo diễn ở lầu một cũng có thể nghe thấy, ha ha ha.]
[Yến Cửu rốt cuộc đã làm gì nên tội, ka ka, tại sao phải chết xã hội đến hai lần.]
“Chào buổi sáng nha Mạt Mạt~” Đinh Tư Dận nở nụ cười nhìn Mạt Mạt ngoan ngoãn đáng yêu, thuận tay gỡ vài sợi tóc ướt trên mặt cậu nhóc: “Tóc còn ướt nè, đến đây, chú vén cho cháu.”
Mạt Mạt rất thích Đinh Tư Dận, vì vậy khi được ông cha già của mình ngầm cho phép, cậu nhóc đã bị Đinh Tư Dận dắt tay đi tới bên ghế sa lon ngồi xuống, ngọt ngào nói cảm ơn: “Cảm ơn chú ạ~”
“Ơi~ không có gì nè.” Đinh Tư Dận lập tức hớn hở, suýt nữa xoa mái tóc Mạt Mạt bốc khói.
Yến Cửu cũng tới theo, ngồi bên cạnh Phoebe đang chơi khối gỗ, cùng chơi xếp gỗ với cô bé.
Nhân lúc những vị khách khác còn chưa xuống, Đinh Tư Dận vừa giúp Mạt Mạt lau khô tóc tự dưng nghiêm mặt lại.
Anh ta cố gắng tránh phạm vi Phoebe nghe được, dùng cùi chỏ chạm nhẹ vào cánh tay Yến Cửu một cái: “Người anh em, tôi muốn hỏi cậu một vấn đề.”
Yến Cửu thấy thái độ của anh ta nghiêm túc, còn tưởng là vấn đề hợp tác buôn bán, vì vậy cũng ngồi thẳng người lên, nghiêm túc nhìn về phía Đinh Tư Dận: “Anh nói đi.”
Dường như Đinh Tư Dận hơi khó mở miệng về vấn đề này, nhưng do dự mãi, cuối cùng vẫn phải nói ra:
“Cậu... Cún trên quần sịp của cậu là loại nào?”
Yến Cửu: “... ???”
Đinh Tư Dận vội vàng xua tay: “Cậu đừng hiểu lầm, là sáng sớm nay, con trai tôi gọi điện đến hỏi.”
[Ha ha ha! Con bà nó, Đinh Tư Dận điên rồi sao?]
[Hành động của Đinh Tư Dận khó mà khiến tôi không nghĩ đến một người bên ngoài là đỉnh lưu, nhưng thực tế lại là một tên biến thái.]
Thấy Yến Cửu nhìn về phía mình với ánh mắt nghi ngờ, Đinh Tư Dận ước gì mình có thể chết luôn trên bàn trà, chết để tỏ sự trong sạch.