Cửu Cửu giỏi quá đi, nhưng mà Mạt Mạt không biết hát bài Cửu Cửu thích làm sao bây giờ… Không được, Mạt Mạt cũng muốn học! Cậu nhóc muốn trở thành bạn nhỏ được Cửu Cửu sùng bái!

[Ha ha nhìn ánh mắt ngờ nghệch của Mạt Mạt kìa!]

[Tôi thấy may thay Yến Cửu thật đấy, may mà Mạt Mạt không hiểu lời bài hát.]

[Tui lại thấy nếu Mạt Mạt thích bài hát này thì Yến Cửu cũng sẽ sẵn lòng hát cho cậu bé thôi.]

[Cậu ấy nhất định là một người ba tốt và kiên nhẫn, hâm mộ Mạt Mạt quá đi.]

Bài hát kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, các bạn nhỏ vẫn thấy chưa đã thèm nuốt nước bọt, ánh mắt bọn nhỏ nhìn về phía Yến Cửu đã biến thành sự sùng bái nồng nhiệt.

Quán quân tán thủ Loan Trì đang ngồi bên cạnh cầm điện thoại quay lại lịch sử đen của con gái cưng nhà mình, bèn ghé sát lại nói với Hạ Vân Sinh: “Đoán chừng Tiểu Yến đã trở thành đại ca trong cảm nhận của tụi nhỏ rồi.” 

Hạ Vân Sinh bật cười gật đầu.

Sau khi trừng phạt kết thúc, ekip chương trình tiếp tục chuyển sang phần tiếp theo.

“Xét thấy đây là bữa cơm đầu tiên mọi người ăn cùng nhau nên là chúng tôi quyết định tạm thời không gây khó dễ cho các ông bố nữa, bữa cơm tối nay sẽ được ekip chương trình cung cấp.”

Yến Cửu thở phào một hơi.

May thật may thật, nếu không thì cậu đã định ăn bỏng ngô với Mạt Mạt tối nay rồi.

.

Năm đội khách mời ngồi dọc theo bàn ăn dài, trước mặt họ bày đầy thức ăn thơm ngon đẹp mắt.

Mọi người đều vừa mới quen nhau nên lúc giao tiếp vẫn còn hơi ngại, vì thế để tránh phải nói chuyện nên ai cũng vùi đầu ăn cơm.

Mà bản thân Đinh Tư Dận là ngôi sao nổi đình đám nên về mặt đối nhân xử thế lại có vẻ vô cùng thành thạo, hơn nữa anh ta hoàn toàn không làm người khác thấy ghét.

Anh ta dắt Phoebe ngồi gần ba con Yến Cửu, đương nhiên không tránh được việc trò chuyện với nhau.

“Mạt Mạt ăn cơm không cần bón sao?” Đinh Tư Dận vừa mới đút một thìa cơm cho con, trong quá trình đợi Phoebe nhai nuốt xong, anh ta sát lại hỏi Yến Cửu.

Yến Cửu gật đầu: “Tôi cũng không phải vất vả mấy chuyện thằng bé ăn cơm.”

Mạt Mạt vẫn không quá quen dùng đũa, nên Yến Cửu mang thìa nhỏ trong nhà theo cho cậu nhóc.

Trong lúc Đinh Tư Dận và Yến Cửu nói chuyện, Mạt Mạt cầm thìa nhỏ gian nan múc một thìa, sau đó để vào trong bát của Yến Cửu: “Cửu Cửu phải ăn củ cải đỏ đó nha~” 

Yến Cửu kén ăn cười khổ trả lời: “... Được rồi mà, đợi lát nữa ba ăn.”

Có thể là trong ngày thường bị Yến Cửu thoái thác quá nhiều lần, nên Mạt Mạt không tin lời cậu nữa, bàn tay nhỏ múp míp đẩy bát của Yến Cửu: “Bây giờ Cửu Cửu ăn luôn đi~” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

[Ha ha ha xem ra Mạt Mạt đã nhìn thấu được bản tính của ông cha già nhà mình.]

[Mạt Mạt: Tui ăn cơm khum cần ai lo, nhưng ba tui lại làm người ta rầu thúi ruột.]

[Tôi khuyên cậu đừng có không biết tốt xấu! Mau ăn đi! Cậu nhẫn tâm nhìn thấy đôi mắt to lập lòe thất vọng của Mạt Mạt sao?]

[Mạt Mạt, ba của con không ăn kìa, mau đến đây đút cho dì nào, dì thích ăn lắm!]

Yến Cửu nhắm mắt gồng mình, cậu cầm đũa gắp thức ăn trong bát lên cho vào mồm, sau đó vô cùng phối hợp nở một nụ cười vui sướng mà Mạt Mạt đang trông mong: “Woa~ Ăn ngon quá đi, cảm ơn Mạt Mạt nha.”

Đinh Tư Dận chưa từng nhìn thấy đứa bé nào kiên định như thế, rõ ràng bản thân vẫn đang trong độ tuổi cần bón cơm, nhưng đã biết phải chăm sóc người ba kén ăn, thật đúng là quá… quá…

Anh ta thầm nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra được từ nào đủ để hình dung Mạt Mạt một cách thỏa đáng.

Rốt cuộc đời trước Yến Cửu tích được bao nhiêu phước đức vậy?

[Tui cảm giác ánh mắt Đinh Tư Dận nhìn Mạt Mạt đã bắt đầu lòe ánh sáng xanh rồi!]

[Thử hỏi ai thấy Mạt Mạt mà mắt không lộ ánh sáng xanh được coi?]

[Nhất định phải đề phòng nửa đêm Đinh Tư Dận tới trộm bé con!]

“Ái chà, cậu dạy đứa nhỏ này kiểu gì mà hiểu chuyện quá vậy.” Đinh Tư Dận chép miệng nói.

“Mạt Mạt ăn xong rồi ạ!” 

Thấy Mạt Mạt một tay giơ bát nhỏ hình gấu trúc sạch bóng, một tay giơ thìa nhỏ lên, Đinh Tư Dận thấy dễ thương đến mức ôm lấy ngực.

“Tôi thật sự quá hâm mộ cậu, thằng nhóc nhà tôi làm gì biết quan tâm ba mình có ăn cơm hay không.”

“Warren vẫn còn bé mà, đợi thằng bé lớn là được.” Yến Cửu cười an ủi.

Căn cứ theo nguyên tắc muốn lấy được tiền công của người ta thì phải làm tốt công tác nên trước khi tới đây, cậu đã hỏi Chân Hòa Lý tình hình chi tiết của từng đội khách mời, bao gồm cả những vấn đề có thể hoặc không thể đề cập đến trước mặt họ, cậu đều hỏi tỉ mỉ kỹ càng vô cùng.

Cậu biết Phoebe nhà Đinh Tư Dận còn có một em trai sinh đôi, nếu không phải vì quá bướng bỉnh thì có khi đã được đưa đến đây.

Thấy Yến Cửu biết tên con trai của mình, Đinh Tư Dận thấy bất ngờ rồi mỉm cười: “Chỉ mong là thế.”

Vốn tưởng rằng chuyện Mạt Mạt có thể tự ăn cơm và chăm sóc ba đã là chuyện khiến người ta cực kỳ hâm mộ rồi.

Nhưng điều khiến Đinh Tư Dận không thể ngờ tới chính là lúc anh ta quay đầu nhìn lại thấy Mạt Mạt đang bê bát của Yến Cửu, miệng nhỏ mở thành hình chữ “O”, tay cậu nhóc cầm thìa, giọng sữa bập bẹ đút Yến Cửu ăn cơm: “Cửu Cửu, ăn thêm một miếng củ cải đỏ nữa, a——” 

Ngôi sao đình đám 80 triệu fans nháy mắt không quản lý được biểu cảm, lộ ra vẻ mặt ghen ghét đến mức khuôn mặt hoàn toàn biến dạng.

[Ha ha ha Đinh Tư Dận hiện tại: Mạt Mạt ngoan quá, đáng yêu quá; trước lúc ngủ: Yến Cửu cậu cũng đáng chết thật đó!]

[Cũng không dám giấu giếm, tui cũng có suy nghĩ như Đinh Tư Dận lúc này.]

[Có ai lập nhóm trộm bé con không?]

Yến Cửu bị lạc mất bản thân trong từng tiếng cổ vũ và khen ngợi của Mạt Mạt, trong lúc không ý thức được đã ăn xong bữa cơm.

Thấy bát cơm được Yến Cửu ăn sạch tinh, Mạt Mạt cảm thấy Cửu Cửu là bạn nhỏ ngoan nhất trên thế giới này!

Với bạn nhỏ ngoan ngoãn thì chúng ta phải khen ngợi!

“Cửu Cửu giỏi lắm~ Ăn củ cải đỏ ngọt nè, lại còn ăn hết cơm nữa, hôm nay sẽ cao lên đó!” Giọng sữa của Mạt Mạt thu hút ánh mắt của mọi người ở đây. 

Mọi người nhìn về phía Yến Cửu đang được khen sắp bay lên trời.

[Cậu ta được con khen như thế, thật sự không thấy ngại hay sao? Nếu cậu ta không thấy ngại, thế thì tôi cũng không thấy ngại~]

*

Nhân lúc phát sóng trực tiếp cảnh các khách mời đút cơm cho con, tổng đạo diễn Nhậm Trát vội vàng gọi nhân viên quay phim Phí Nhân đứng đằng sau Yến Cửu lên tầng.

“Đạo diễn Nhậm, cậu tìm cháu có việc gì thế.”

Phí Nhân tự biết lúc sáng mình gây ra chút chuyện trong nhà Yến Cửu, nên bây giờ đối mặt với tổng đạo diễn, cậu ta không khỏi thấy hơi chột dạ.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play