Đồ Thanh quýnh lên, đứng dậy xông ra phòng khách, đúng lúc gặp người nào đó vừa từ bên ngoài về.
“Huynh đã làm gì?” Đồ Thanh đứng trước mặt Khê Cốc, lạnh lùng hỏi.
Khê Cốc nghe Đồ Thanh hỏi mà khẽ giật mình, sau đó y vươn quạt chống dưới cằm chàng, cười đầy phóng đãng, “Ta mới từ Ôn Nhu Hương về, cậu nghĩ ta tới đó làm gì?”
Đồ Thanh nhếch môi, quan sát kĩ nét mặt Khê Cốc, có vẻ như đang xác nhận đối phương nói thật hay nói dối.
“Thế nào, tế phẩm nhà cậu lại xảy ra chuyện gì rồi sao?” Khê Cốc suy đoán, người có thể khiến Đồ Thanh hoảng hốt như vậy, e rằng chỉ có thể là tế phẩm cuối cùng kia.
Đồ Thanh chuyển mắt, không trả lời y, chàng đi ngang qua Khê Cốc, đẩy cửa bước ra.
“Lo lắng cho tế phẩm như thế, còn do dự cái quái gì.” Khê Cốc vươn vai một cái, rồi quay người về phòng mình ngủ bù.
***
Đi về phía nam trăm dặm có một ngọn núi, núi không cao, chỉ cao khoảng trăm mét, nhưng trong lòng núi là mỏ Linh khoáng cực phẩm. Nghe nói lúc ấy thành chủ Hương An Thành đã phát hiện ra mỏ khoáng mạch ở nơi này, nên mới dừng chân ở đây thành lập Hương An Thành.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT