Cô bị ngốc đúng không?
Dù là người dễ tính như Tầm Mạch Mạch, lúc này cũng không chịu được mà bực mình, nàng đột nhiên rút cánh tay đang bị đối phương giữ chặt, giọng lạnh lùng nói: “Tiền bối, ta tự hỏi bản thân không đắc tội gì với huynh, vì sao vô duyên vô cớ huynh lại nói ta như thế.”
Mà dù là nàng ngốc thật thì đó cũng là chuyện của nàng, liên quan gì đến chàng.
Đồ Thanh thấy Tầm Mạch Mạch tỏ vẻ không vui, thì càng bực mình hơn, hận không thể giữ chặt cằm nữ nhân này cái mà quát một câu, nếu không phải vì cô là tế phẩm của ta, ta chả thèm quan tâm đến cô làm gì.
“Đi theo ta.” Đồ Thanh quay người đi ra ngoài, đi được hai bước thì nhận ra người phía sau không nhúc nhích, nghi ngờ chàng quay người lại.
“Ta đã mất quá nhiều linh lực, không đi được nữa.” Huynh nói ta đi là ta đi theo huynh ngay à, Tầm Mạch Mạch đứng im.
“Phiền phức.” Đồ Thanh hừ một tiếng, quay người đi về phía nàng, kéo tay nàng lên phi kiếm rồi rời đi.
“…” Tầm Mạch Mạch.
Đứng trên phi kiếm rộng lớn, Tầm Mạch Mạch im lặng, nàng nhận ra, vị tiền bối trước mắt này chẳng những xấu tính, hơn nữa còn chẳng tinh ý chút nào. Nhưng chẳng biết tại sao, dù nàng cố ý tìm lý do từ chối, chàng vẫn không hiểu, còn tin là thật rồi ra tay giúp nàng, quả là đáng yêu vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play