“Nhưng... nhưng anh Cố nói hiện tại chúng ta có làm gì cũng không tin tưởng sự trong sạch giữa chúng ta, cho nên phải lấy độc trị độc, mới có thể làm cho Đồng Hoạ tin tưởng giữa chúng ta không có bất cứ chuyện gì." Khổng Mật Tuyết u oán nói xong, trong lòng oán giận Đồng Xuân Cảnh, không phải anh ta đã nói vĩnh viễn tin tưởng cô ta sao? Nói đều là chó má sao?

Đồng Xuân Cảnh nhớ đến thái độ của Đồng Hoạ đối với Cố Kim Việt, nếu Cố Kim Việt còn tiếp tục như vậy, anh ta và Đồng Hoạ còn có thể ở bên nhau?

Cho dù Mật Tuyết không có ý gì với Cố Kim Việt, nhưng đàn ông hiểu đàn ông hơn, Cố Kim Việt thật sự không có ý gì khác với Mật Tuyết?

Cố Kim Việt thật sự thích hợp với Đồng Hoạ sao?

Đồng Xuân Cảnh bắt đầu hoài nghi.

Mặc kệ Khổng Mật Tuyết không muốn, cô ta vẫn không thể quay về.

Khi đội trưởng Trình nhận được sự phân phối của cấp trên, nước mắt muốn chảy ra!

Cố Kim Việt không nói, đó là cháu ruột của xã trưởng Cố, ông ta không dám từ chối.

Nhưng trên người Khổng Mật Tuyết này có bệnh không làm được việc nặng, cô ta phế vật không nói, tác phong còn không chính đáng, người như thế ở lại hội thanh niên trí thức của bọn họ, sau này không biết phải xảy ra bao nhiêu chuyện!

Đội trưởng Trình lắp bắp đi tìm xã trưởng Cố cầu tình: "Xã trưởng Cố, thanh niên trí thức của đại đội chúng tôi đã vượt quá tiêu chuẩn rồi... ngài xem nữ thanh niên trí thức này, có thể đặt ở đại đội Bách Hương bên cạnh không?"

Cố Tư đặt bút máy trong tay xuống, ngước mắt nhìn ông ấy, ánh mắt thâm trầm, tự có cảm giác áp bách không cần phải nói.

"Danh ngạch tham gia, cho đại đội các ông thêm hai người."

Vẻ mặt đội trưởng Trình nghiêm chỉnh, nghĩa chính nghiêm từ nói: "Đồng chí Đồng vốn đến thăm người thân ở đại đội chúng tôi, hiện tại vào trong đại đội chúng tôi, đây cũng là duyên phận, đại đội chúng tôi hoàn toàn không có ý kiến!"

Cố Tư khẽ gật đầu.

Sau đó đội trưởng Trình mới lấy hộp cơm trong túi xách lấy Đồng Hoạ nhờ chuyển giùm, hôm nay có thêm một hộp cơm, tổng cộng có ba hộp cơm.

Ông ấy có hơi hâm mộ ghen tị và thèm thuồng nói: "Xã trưởng Cố, lần này thanh niên trí thức Tiểu Đồng chuẩn bị thức ăn cho ngài tốn không ít công phu!" Thật sự quá xa xỉ!

"Nhưng có lẽ hơi không hợp khẩu vị của ngài." Đội trưởng Trình đã nói với Đồng Hoạ, nếu xã trưởng Cố không ăn, ông ấy có thể ăn!

Cố Tư tin tưởng tay nghề của Đồng Hoạ, tuy rằng miệng anh có hơi xoi mói, nhưng đến nay, đồ ăn Đồng Hoạ làm đều vô cùng ngon miệng, anh không thể chê chỗ nào.

Mở hộp cơm đầu tiên ra, là dưa chua hầm xương rất phổ biến ở địa phương, mùi dưa chua và xương xông vào mũi, vị dưa chua lập tức mở ra vị giác của Cố Tư, khoang miệng bắt đầu tiết ra nước bọt, cảm giác đói khát trong dạ dày cũng rõ ràng.

Bên trong hộp cơm thứ hai là bánh bao nhân dưa chua.

Bánh bao không lớn bằng nắm đấm của một người đàn ông trưởng thành bọn họ, bánh bao dưa chua dầu mỡ của Đồng Hoạ, khéo léo vừa tinh xảo.

"Thanh niên trí thức Tiểu Đồng nói bánh bao nhân dưa chua không biết chắc có hợp khẩu vị của ngài hay không, cho nên mang tới không nhiều, buổi trưa bảo trợ lý Lý chuẩn bị món chính cho ngài ở căn tin công xã." Đội trưởng Trình vội nói.

Cố Tư gật đầu, anh có hơi tò mò mở hộp cơm cuối cùng ra.

"..."

Bên trong là nhộng tằm chiên thơm lừng, mùi hạt tiêu và ớt khô bên trong đã phát huy mùi nhộng tằm đến mức tận cùng!

Đội trưởng Trình nuốt một ngụm nước miếng, mùi ực ực thơm quá!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play