“Tướng công!” Hoa Hoa kinh hô, giang tay định nhào vào lòng chàng, nhưng phát hiện cằm mình bị phu quân kẹp chặt, nàng lắc đầu, không thoát được.
Hoa Hoa lúc này mới nhận ra sắc mặt phu quân có gì đó không ổn, lạnh lẽo hơn bình thường, ánh mắt cũng u ám.
“Hoa Hoa vừa rồi đang nhìn gì thế?” Giọng nói trầm thấp, mang theo cơn giận, khiến Hoa Hoa run rẩy.
Nhìn, nhìn gì cơ?
Vì hành động bất ngờ của tướng công, toàn bộ sự chú ý của Hoa Hoa đều dồn vào cằm bị nắm chặt. Đầu ngón tay chàng có vết chai, khiến má Hoa Hoa hơi đau. Vì thế, Hoa Hoa không để ý tướng công đang hỏi gì, chỉ lẩm bẩm theo mà không nghĩ tới việc trả lời.
Giờ đây, suy nghĩ của nàng không đặt vào đây, cũng không đặt vào cằm bị nắm, mà tập trung vào việc nàng đang lạnh. Khu vườn này cây cối xơ xác, bốn phía trống trải, không chắn được gió lạnh từ ngoài thổi vào, Hoa Hoa run rẩy trong cơn gió buốt giá.
Nhưng tướng công vừa tới, chặn được gió lạnh thổi vào mặt, Hoa Hoa liền cảm thấy ấm hơn đôi chút. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, nàng vẫn thấy lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT