Thời Khiêm cuối cùng cũng đuổi kịp tên thích khách sau vài con hẻm. Lúc này tuyết lại rơi dày hơn, hẻm này lại vắng vẻ nên không có người qua lại.
Thích khách mặc áo đen nhẹ nhàng, mặt mày bịt kín, chỉ lộ ra đôi mắt. Thấy có người đuổi kịp, hắn không định chạy tiếp mà quay lại rút đao xông tới.
Thời Khiêm cầm dao găm nghênh chiến, khéo léo tránh đòn tấn công, từng chiêu từng thức, hai người qua lại hàng chục hiệp. Cuối cùng, khi đối phương sơ hở, Thời Khiêm giơ dao găm đâm thẳng vào mắt thích khách.
Đối phương may mắn tránh được nhưng lại mất thăng bằng, lùi mấy bước mới đứng vững. Đứng vững xong, hắn không tiếp tục tấn công mà chỉ đứng nhìn Thời Khiêm, sau đó không do dự mà kéo xuống mặt nạ, để lộ gương mặt.
Gò má cao, cằm nhọn, trên trán kéo dài đến má trái có một vết sẹo rộng cỡ ngón tay, không quá dữ tợn nhưng cũng chẳng dễ nhìn.
“Nhóc con, ngay cả sư phụ mình cũng không nương tay à?” Thích khách này tên Lương Chấn, nghĩ lại cú đâm của Thời Khiêm vừa rồi, nếu chậm một chút thì mắt hắn đã mù.
Thời Khiêm thần sắc lạnh nhạt, thấy đối phương lộ diện cũng chẳng ngạc nhiên. Anh ung dung chỉnh lại tay áo, nhướn mày với đối phương, “Che mặt thì ai biết là ai? Hơn nữa, ông không phải sư phụ ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT