"Tướng công, chàng định làm gì thế?” Hoa Hoa không nghe thấy tướng công trả lời, liền hỏi lại lần nữa.
Làm gì à? Thời Khiêm nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía trước, đôi mắt hơi nheo lại. Chàng siết chặt con dao găm giấu trong tay áo, ai mà dám cướp Hoa Hoa của chàng, thì...
“Tướng công!” Hoa Hoa buông tay tướng công, chạy lên trước chắn đường chàng, giang tay cản lại. Đối diện với khí thế dọa người của tướng công, Hoa Hoa có chút sợ hãi, nhưng nàng không thể lùi bước, không thể để mặc tướng công tiến lên.
Tướng công rõ ràng là vừa ý người ta rồi muốn xông lên cướp người về! Không được, nàng phải ngăn cản, người kia trông yếu ớt, mỏng manh đáng thương như thế, tướng công làm sao có thể cưỡng ép cướp người ta được chứ?!
“Tướng công không được! Cướp người là sai đấy.”
Thời Khiêm lúc này chỉ nghĩ đến cách xử lý kẻ kia, hoàn toàn không để ý Hoa Hoa đang nói gì. Chàng lại một lần nữa né qua Hoa Hoa, trực tiếp tiến về phía sân khấu.
Có gì đó không đúng lắm. Hoa Hoa cảm thấy có gì đó sai sai. Theo những gì nàng đọc trong sách, nếu cướp người thì ít nhất phải có vẻ mặt si mê mới đúng, nhưng vẻ mặt của phu quân lại chẳng có gì giống si mê cả, ngược lại trông như đang đoạt mạng người ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT