Nói tới thì ân oán giữa Kiều Thần và Rising đã tồn tại từ lâu.

Hai người đều là kiểu tính tình không dễ dàng chịu thua, người này còn kiêu ngạo hơn người kia. Rising rõ ràng mồ côi từ nhỏ nhưng so ra còn hung hãn hơn Kiều thiếu gia là hắn đây. Hai người từ tiểu học đến sơ trung đều cùng lớp, một núi không thể có hai hổ chính là ý này.

Kiều Thần tự phong là đại ca của trường nhưng trong trường còn xuất hiện một Rising. Thỉnh thoảng, Kiều Thần cũng sẽ tự cảm khái trời sinh Du sao còn sinh Lượng.

Bộ dáng đối phượng đẹp trai hơn cậu ta, đánh bóng rổ giỏi hơn cậu ta, càng được giáo viên và nữ sinh hoan nghênh hơn cậu ta.

Lúc cậu ta đang đắc chí vì một ngày nhận được 3 bức thư tình thì trong ngăn kéo Rising đã chất đầy thư tình đến từ học tỷ học muội.

Lúc cậu ta đang vụng trộm thầm mến nữ thần của trường thì nữ thần lại giấu cậu ta đi tỏ tình với Rising, còn bị vô tình cự tuyệt.

Lúc cậu ta tạo thế cho bản thân muốn làm hotboy sơ trung thì những người khác sớm đẩy Rising lên vị trí nam thần của trường.

Nhìn đi nhìn lại, cậu ta từ đầu tới cuối sống dưới vầng sáng của Rising. Mỗi lần đều là cậu ta không sánh bằng Rising, cái này bảo nhẫn nhịn thế nào?

Thật ra những điều này đều chỉ một chút mâu thuẫn nhỏ, không ảnh hưởng toàn cục, dù sao nam sinh độ tuổi này hơi có chút mâu thuẫn cũng là cực kỳ bình thường.

Mẫu thuẫn bùng nổ lên đỉnh điểm chính là vào năm đó. Cậu ta và Rising đánh nhau một trận oanh liệt, hậu quả ảnh hưởng quá lớn cũng quá ác liệt, thiếu chút nữa bị lên hotsearch.

Hậu quả lớn đến nỗi cậu…bị lưu ban.

Lưu ban! Kiều Thần – Kiều đại thiếu gia thế mà lại bị lưu ban! Phóng tầm mắt nhìn khắp trường chưa từng có ai bị lưu ban, cậu lại là người mở ra trường hợp bị lưu ban đầu tiên của trường.

Bởi vì chuyện này, ba cậu quá giận dữ đã trực tiếp cắt đứt một tháng sinh hoạt phí, đến nước này ai chịu nổi?

Tuyệt đối không thể nhịn được nữa, ai mà không có sĩ diện?

Sau đó, mối thù giữa 2 người hoàn toàn định xuống như vậy, tình hình thiếu chút nữa đến mức ngươi chết ta sống.

Theo đạo lý mà nói cậu ta và Rising cùng đánh nhau, đáng lẽ phải xử phạt như nhau, cùng phải lưu ban. Thế nhưng năm đó Rising tham gia thi đấu chuyên nghiệp, trực tiếp nghỉ học, bởi vậy lưu ban hay không với Rising mà nói đều liền không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

Vì thế sau cùng,chỉ có một mình Kiều Thần bị lưu ban.

Năm đó, cậu chịu biết bao nhiêu ánh mắt xem trò vui của mọi người, nội tâm có bao nhiêu lo lắng và phẫn nộ, chỉ có mình cậu biết!

Nhưng mà đổi lại sau khi Rising đi thi đấu chuyên nghiệp, cậu ta cũng có lợi. Tỷ như danh hiệu nam thần của trường trên đầu Rising trực tiếp rơi vào đầu cậu, cậu trở thành lão đại được công nhận, có thể đi ngang trong trường.

Số nữ sinh trong trường thầm mến cậu ta dâng lên cấp số nhân, không còn ai cướp được ánh mắt ngưỡng mộ rơi trên người cậu.

Nhưng thỉnh thoảng cậu ta vẫn sẽ khó chịu. Cậu ta sống tốt nên hi vọng đối thủ một mất một còn sống không tốt. Nhưng kỳ l Rising người này mặc kệ làm gì đều có thể làm cực kỳ tốt.

Người thiếu tiền cho nên đi làm tuyển thủ chuyên nghiệp, kết quả ba năm đã trở thành tuyển thủ có lực ảnh hưởng nhất, chiến đội muốn cướp hắn không ít. Mị lực lớn đến mức ngay cả tuyển thủ nước H đều bội phục. Chiến đội TC nước H còn công khai bày tỏ nói Rising là một đối thủ hết sức ưu tú, chờ mong hai bên sẽ có dịp gặp lại trên sân đấu.

Fan bạn gái, fan bạn trai, fan mama của cậu ta lại càng nhiều không đếm được, mỗi lần tiếp ứng đều là một biển màu xanh. Trận địa đó không hề kém hơn các minh tinh nổi tiếng.

Đại ngôn trên người cậu ta lại càng vô số kể. Nói cách khác, khi cậu còn đang học ở Nhất Trung làm lão đại thì lực ảnh hưởng của người ta đã sớm lan khắp cả nước rồi. Chỉ cần là người chơi LOL không phân biệt nam nữ thì không ai không biết cái tên Rising này.

Do vậy Kiều Thần vẫn đợi, đợi cái ngày Rising sa sút thảm hại!

Ai có thể ngờ được cậu ta bị tai nạn xe, trực tiếp bị phế một tay. Người bình thường bị gãy tay có ảnh hưởng không lớn nhưng với tuyển thủ chuyên nghiệp thi đấu thể thao điện tử dùng tay kiếm cơm thì gãy tay có thể nói là triệt kế sinh nhai luôn rồi.

Trên đường trở về, Kiều Thần không ngừng ngâm nga bài hát bộ dáng tiểu nhân đắc chí.

Thật đáng tiếc không thể nhìn thấy biểu cảm của Rising. Giờ phút này, biểu cảm trên mặt cậu ta nhất định cực kỳ đặc sắc!

Bởi vì trong lòng giấu chuyện nên lúc trở về Kiều Ấu ngồi xuống ghế sau. Cô lặng lẽ nói cùng Hề Vũ bên cạnh: “Thế nào mới có thể có số QQ vậy?”

Hề Vũ cả đầu đầy dấu chấm hỏi, chẳng lẽ bà cô nhỏ chưa từng dùng QQ sao? Hắn kiên nhẫn giải thích nói: “Số QQ tự mình xin.”

Kiều Ấu không ngại học hỏi: “Xin thế nào nha?”

Hề Vũ nhức đầu: “Dùng số di động xin.”

“Số di động lấy ở đâu?”

“Tới cửa hàng điện thoại.”

Sau khi hai người trao đổi một phen, Kiều Ấu mới phát hiện thì ra lấy số QQ phiền toái như vậy.

Hề Vũ hỏi: “Bà cô nhỏ, sao đột nhiên nghĩ đến số QQ vậy?”

Kiều Ấu đơn giản đem chuyện vừa rồi có người muốn số QQ của cô, kết quả cô cho rằng đối phương muốn xin kẹo nói ra,

Vài giây sau, bên trong xe lâm vào yên tĩnh quỷ dị. Mấy người muốn cười lại không dám cười, nén cười đến mức đau bụng.

Kiều Thần ngồi ở vị trí lái quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Ấu bị vây giữa 2 người anh em của mình, cười nhạo một tiếng: “Cô rốt cuộc chui ở đâu ra vậy?” Còn có người không phân biệt được QQ với kẹo QQ? Đúng cô nàng nông thôn, quê mùa chết đi được!

Kiều Ấu chu miệng lên, bày ra bộ dáng trưởng bối: “Cháu trai, cậu nói chuyện với tôi kiểu đấy à.”

Giọng nói thiếu nữ trong veo, rõ ràng là có chút tức giận nhưng bởi vì giọng sữa, ngữ điệu quá mức mềm mại nên không làm người ta cảm thấy nghiêm túc mà chỉ càng thấy đáng yêu.

Đám người Hề Vũ học cách nói chuyện của Kiều Ấu, cố ý gằn giọng: “Kiều ca, anh nói chuyện với bà cô nhỏ kiểu đấy à.”

Nếu không phải Kiều Thần đang lái xe, xảy ra chuyện gì chính là một xe 5 mạng, thì hắn đã cho mấy đứa này nếm thử cảm giác giật đỉnh đầu rồi.

Nhưng nghĩ đến vị nam sinh không biết mặt kia còn muốn uy hiếp bà cô nhỏ lấy số QQ, vẻ mặt Hề Vũ khó chịu nói: “Bà cô nhỏ, lần sau gặp hắn cô cứ nói với chúng tôi, chúng tôi giúp cô xả giận.”

Kiều Ấu sờ sờ mũi. Trút giận thì không cần… dù sao vừa rồi vị nam sinh kia cũng không chiếm được gì tốt.

Lái xe được hơn mười phút, Kiều Thần đột nhiên nhớ ra: “Hey, cô về đâu?”

Kiều Ấu nghiêng đầu: “Cháu trai, tôi đương nhiên về cùng cậu rồi.”

Kiều Thần vô thức giẫm phanh xe ngừng lại, các xe phía sau nối tiếp nhau bấm còi ầm ĩ.

Kiều Thần cố gắng xoa dịu tâm tình, lái xe trở lại, cùng lúc đó còn không quên mở cửa xe hung hăng với xe phía sau: “Giục cái gì mà giục?”

Sau khi mắng xong, cậu ta vẻ mặt phức tạp lập lại một lần: “Cô muốn về cùng tôi? Cô biết tôi về đâu sao?”

Kiều Ấu vẻ mặt đương nhiên nói: “Đương nhiên là về nhà nha.”

Trong khoảng thời gian ngắn Kiều Thần cũng không biết nên nói em gái trà xanh này như thế nào cho tốt.

Hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, cô ta lại muốn trực tiếp đi theo cậu cùng về nhà, chẳng lẽ thật sự muốn làm người nhà với cậu sao? Còn có, lúc cô nói từ “về nhà” này sao có thể tự nhiên đến thế?

Người bình thường không thể làm được tới trình độ này.

Kiều Thần huýt sáo: “Trong nhà tôi còn có cha tôi, cha tôi cực kỳ hung dữ đấy.”

Kiều Ấu à…một tiếng, cúi đầu nghịch ngón tay trắng nõn của mình: “Không sao cả, ba cậu là cháu tôi, chúng tôi rất quen thuộc.’ Đương nhiên, Kiều Ấu cũng không biết cháu cô còn giữ trí nhớ lúc 3 tuổi hay không, dù sao lúc cô rời đi hắn mới chỉ có 3 tuổi, mỗi ngày đều ngoan ngoãn theo sau lưng cô, mở miệng một tiếng cô cô xin cô cho đường.

Kiều Thần thiếu chút nữa bị chữ quen thuộc của Kiều Ấu làm sặc chết.

Cô nói cái gì?

Ba hắn là cháu của cô, bọn họ rất quen thuộc?

Cô ta bị hỏng đầu nên trí nhớ xảy ra vấn đề, thực cho rằng chính mình là trưởng bối nhà hắn sao?

Kiều Thần lại hỏi một lần: “Cô chắc chắn? Thực sự muốn cùng tôi về nhà?”

Kiều Ấu mở to mắt, ánh mắt lấp lánh phát quang: “Chắc chắn.” Trừ đi theo Kiều Thần, cô còn đi đâu được?

“Được.” Đợi lát nữa về nhà, ba hắn thấy hắn dẫn theo một tiểu cô nương tuổi không lớn về nhà qua đêm, khả năng sẽ trực tiếp đánh gãy chân hắn. Nhưng nếu trà xanh muội muội này thành tâm thành ý muốn đi theo hắn về nhà như vậy, thế thì không bằng hắn thỏa mãn yêu cầu này của cô vậy.

Nếu có thể thấy biểu cảm tức giận thở hổn hển của ba mình, hình như cũng có giá!

Kiều Thần trước đưa đám người Hề Vũ, Lỗ Nhị, Lưu Tân Vãng từng người về nhà, dưới ánh mắt phức tạp của họ lái xe mang Kiều Ấu trực tiếp đi về hướng nhà mình.

Bởi vì mấy người khác đều xuống xe cho nên Kiều Ấu ngồi trở lại vị trí tay lái phụ.

Kiều Thần nghiêng đầu nhìn cô một cái, là cậu nghĩ nhiều rồi, trên mặt cô không hề thấy chút cảm xúc lo lắng.

Em gái trà xanh này tố chất tâm lý thật tốt nha, là người giỏi làm đại sự đấy!

Sau khi về đến nhà, Kiều Thần vênh váo đi trước dẫn đầu, Kiều Ấu chậm rãi đi theo phía sau.

Kiều gia sống ở biệt thự xa hoa, ông nội Kiều Thần – Kiều Phát Đạt là cán bộ về hưu, ba hắn là kiểu tổng tài trung niên. Dù người đã đến tuổi trung niên, gặp phải nguy cơ béo phì và hói đầu nhưng không thể phủ nhận ba hắn là ông chủ siêu cấp siêu cấp có tiền.

Kiếm tiền với Kiều ba ba mà nói là một chuyện quá dễ dàng.

Mấy năm nay, sự nghiệp của ông càng lúc càng lớn, nhưng vì sự nghiệp bận rộn nên ít quan tâm tới con trai của mình đi nhiều, cho nên quan hệ giữa cha con Kiều gia cực kỳ căng thẳng.

Lúc hắn về đến nhà,  Kiều Hành Vượng đang ở nhà xụ mặt chờ cậu, bảo mẫu đã thức thời tránh đi.

Kiều Thần một bước vào nhà, Kiều Hành Vượng liền ném một cái giống gối ôm về phía cậu ta, nghiêm mặt nói: “Mày còn biết về nhà à!”

Kiều Thần huýt sáo, cà lơ phất phơ nói: “Đương nhiên, đây là nhà con, làm sao con có thể không về?” Rất có dáng vẻ không tức chết lão cha nhà mình không ngừng.

Kiều Thần vừa về đã khiến Kiều Hành Vượng thiếu chút nữa bị hắn làm tức tức muốn ngã ngửa.

Lúc này, ông nhìn thấy Kiều Ấu sau lưng Kiều Thần.

Ông chỉ vào Kiều Ấu nói: “Ai vậy? Mày mới nhiêu mà đã biết mang con gái về nhà rồi hả?”

Kiều Ấu thấy Kiều Hành Vượng hói đầu bụng bia, tuy không nhìn ra bất luận bóng dáng gì như hồi 3 tuổi nhưng cô vẫn vui vẻ hô lớn: “Vượng Vượng! Là cháu sao, Vượng Vượng!”

Kiều Hành Vượng: ???

Kiều Thần: ???

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play