Giọng Kiều Ấu du dương trầm bổng, nhất là lúc nói đến đoạn “tên đàn ông kia” cô dạt dào cảm xúc, lúc nói đến “quyến rũ chết tiệt” lại càng nhập tâm hơn. Lúc trước cô đọc bài đăng, người đăng có nói một câu mà giờ cô vẫn còn nhớ như in.
Người đăng nói: “Nếu có thể dùng chất giọng ba phần lạnh lùng, ba phần châm biếm, bốn phần thờ ơ nói ra mấy câu trích dẫn của tổng giám đốc bá đạo này thì hiệu quả sẽ tăng lên gấp bội, sẽ càng tỏ ra đặc biệt.”
Tách từng chữ ra thì Kiều Ấu đọc hiểu nhưng khi ghép lại thì cô thực sự chẳng hiểu gì.
Làm sao một người có thể bộc lộ ra nhiều cảm xúc như vậy cùng một lúc? Vừa có thể lạnh lùng, vừa có thể châm biếm, vừa có thể thờ ơ, gương mặt của một người có thể biểu hiện ra nhiều cảm xúc như vậy sao? Còn nữa, biểu cảm thờ ơ thì cô làm được nhưng ba phần châm biếm là gì, ba phần lạnh lùng lại phải thể hiện như thế nào?
Trong cái đầu nho nhỏ của cô có một nghi hoặc to to nhưng không có ai khác giúp cô giải thích những nghi hoặc đó nên cô chỉ có thể cố gắng tự mình chậm rãi lần mò.
Tóm lại, dù thế nào đi chăng nữa, cảm xúc dạt dào một chút, biểu cảm khoa trương một chút nhất định không sai.
Vì lời nói của cô mà sân bóng rổ rơi vào im lặng mấy giây, sau đó bùng lên những tiếng cười đùa ầm ĩ rung trời, tiếng huýt sáo thay nhau vang lên.
Cô bạn Trịnh Điềm Tranh ở bên cạnh cũng sợ ngây người.
Biết sao được, những lời này của Kiều Ấu thực sự quá đặc biệt giữa những câu cổ vũ rất bình thường như “Cố lên”, “Xông lên”, ngược lại còn khiến những tiếng reo hò cổ vũ khác nghe có vẻ quá tẻ nhạt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT