“Các ngươi xem những vết bẩn trên quần áo của hắn, có phải là máu không?”

“Không nhất định, cũng có thể là nước bẩn bắn lên.”

“Là máu đó, thời điểm hắn đến gần, ta hình như đã ngửi thấy mùi máu tươi.”

“Hắn lớn lên cũng thật tuấn tú, chân dài quá.”

“Đẹp trai thì có lợi ích gì, chân dài cũng không có chỗ dùng, ngươi dám tới gần hắn sao?”

“Thân ái, bộ dáng ngươi ghen thật đáng yêu.”

Âm thanh thảo luận ngày càng nhỏ lại, Sheryl cho rằng Lisenvine sẽ mau chóng tìm một quán trọ để nghỉ ngơi, kết quả không đi được bao lâu, đối phương đã dừng lại trước một bức tượng điêu khắc.

Bức tượng này cao chừng 8 mét, lấy đá cẩm thạch thuần sắc trắng làm nền, nửa người trên được điêu khắc lỏa thể, tay phải nâng một lăng trụ lục giác được tạo thành từ mặt trời và lông vũ.

Trên trán tượng được khắc một vòng kim sắc hình trăng rằm, cánh tay trái rũ xuống cũng mang vòng tay được mạ vàng giống hệt.

“Đinh... Đang....Đinh”

Tiếng chuông cổ xưa mà trang nghiêm vang lên ba lần, trong giáo đường phía sau bức tượng điêu khắc truyền ra khúc cầu nguyện du dương êm tai như một điệu nhạc ——

“Hỡi thần Quang minh vĩ đại,

Người là ánh sáng xua tan bóng tối trên thế gian, mang đến sự sống cho vạn vật.

Với tấm lòng nhân từ, ngài ban cho chúng con những lễ vật như một sự chúc phúc.

Ánh mặt trời sáng trong, sương mai tinh khiết cùng với hoa tươi rực rỡ.

Đây là niềm ấm áp, sự hy vọng và lương thiện.

Kính lạy Thần.

Chúng con như chim bồ câu trắng, tự do bay lượn giữa trời xanh,

Chúng con dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành từ sâu thẳm trái tim.

Nguyện một ngày nào đó, được đón nhận ánh mắt từ ái của Ngài...”

Trong những lời thánh ca cuối cùng, các tín đồ cầu nguyện không chút nào che giấu sự tín ngưỡng và truy phủng với thần Quang Minh, trong giọng nói ngày càng kích động của họ thậm chí còn lộ ra vài tia bệnh hoạn.

Kiểu thờ phụng cuồng nhiệt này làm Sheryl kinh hãi, nhưng đầu ngón tay lại nhịn không được hơi run run, đây là một loại tín hiệu của sự hưng phấn.

Cậu cũng muốn trở thành Thần.

Một vị Thần không gì không làm được.

Đứng trên đỉnh cao của thế giới này, trở thành tồn tại định ra pháp tắc của thế giới này.

Hệ thống đã nhận ra cảm xúc của Sheryl, nó rất biết điều mà bay đến trên vai cậu nói: “Sheryl cố lên cố lên, cậu cũng không kém đâu.”

“Ừm.” Sheryl nhẹ nhàng cười cười, trong mắt chợt lóe lên một cảm xúc khác lạ: “Tôi cũng không kém.” Sau khi cậu nói xong, liền đem sự chú ý tập trung trên người Lisenvine.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play