“Tiểu Hắc, tôi cũng hơi hơi muốn ăn bánh nếp ngọt.” Sheryl nhìn mà phát thèm. Tuy rằng cậu là Ma Kính, nghiêm túc mà nói thì không cần phải ăn cơm, nhưng chuyện này cũng không mâu thuẫn với việc cậu sinh ra ham muốn đối với điểm tâm ngọt và mỹ thực.

“Chờ tới chủ thành rồi buổi tối chúng ta lén đi mua.” Hệ thống rất chiều theo ký chủ, bởi vì lúc này nó cũng nhìn đến thèm.

“Muốn ăn liền bây giờ.”

“Nhưng mà…” Hệ thống còn muốn nói thêm, nhưng thế giới bên ngoài đột nhiên xuất hiện một âm thanh cực kỳ nhỏ.

Ánh mắt Lisenvine trở nên lạnh lẽo.

Giây tiếp theo, hơn hai mươi kiếm sĩ mặc ngân giáp mang mặt nạ đen từ trong bụi cỏ bay ra.

Cơ thể của bọn họ vô cùng linh hoạt, kiếm pháp xảo quyệt mà tàn nhẫn, tổng cộng 25 người lại phối hợp rất ăn ý.

Nếu là những người khác thì đã sớm đã mất đi tính mạng dưới sự ám sát dày đặc này. Nhưng thật đáng tiếc, người mà bọn họ phải đối mặt chính là Lisenvine, cho nên vị trí của con mồi cùng thợ săn đã định trước sẽ bị đảo ngược.

Tốc độ của Lisenvine cực nhanh, chính xác gọn gàng, không có một động tác thừa, mạnh mẽ lại dứt khoát, mỗi một chiêu đều tàn nhẫn giết chết mục tiêu.

Dù chìm trong kiếm quang và máu tươi, nhưng vẻ mặt hắn vẫn luôn bình tĩnh mà lạnh nhạt, lưỡi kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng lạnh băng, giống như lưỡi hái của Tử Thần Thanatos trong truyền thuyết cổ xưa, một cái nhấc tay liền tước đoạt vong hồn của những kẻ tự tìm đường chết.

Thay vì nói đây là một cuộc ám sát Lisenvine đã được lên kế hoạch từ trước, không bằng nói… là trận chiến mà hắn nắm quyền chủ đạo đơn phương chém giết!

Chỉ ngắn ngủn trong hai phút, 25 kiếm sĩ ngân giáp đều đã thiệt mạng dưới lưỡi kiếm của Lisenvine.

Sau khi kiếm sĩ rắn đen cuối cùng ngã xuống đất, Lisenvine dời tầm mắt về phía đại thụ cách đó hơn 3 mét.

“Thật không hổ danh thanh kiếm sắc bén nhất Bretlinton.” Theo một giọng nói khàn khàn như gỗ chết vang lên, một lão nhân mặc áo choàng đỏ đi ra từ phía sau thân cây.

Thời điểm Lisenvine nhìn về phía lão, Sheryl ở bên trong mặt kính cũng hơi hơi nâng mắt, đánh giá kẻ chủ mưu đã bày ra kế hoạch ám sát này.

Vóc dáng của lão nhân kia rất cao, thân hình lại gầy ốm, lưng hơi gù về phía trước, mái tóc màu xanh dương chìm trong màu đỏ của mũ, chỉ thấp thoáng lộ ra vài sợi tóc.

Ở trước ngực lão đeo một vòng cổ màu bạc hình chữ thập, trên tay cầm quyền trượng bằng pha lê, ánh sáng trong suốt lấp lánh cùng móng tay đen kịt gầy gò hình thành sự đối lập vô cùng mãnh liệt.

“Tiểu Hắc, cái quyền trượng bằng pha lê này của lão cũng không tồi đâu.”

Sheryl nói mới vừa nói xong, lão nhân dường như có linh cảm gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía họ. Mà bởi vì động tác này, khuôn mặt lúc đầu bị chôn dưới vành áo choàng của lão cũng lộ ra ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play