Tui Xuyên Thành Gương Thần Đẹp Trai Cái Gì Cũng Biết

Chương 14


1 tháng

trướctiếp

Là một gương mặt chỉ nhìn thoáng qua cũng tính là thanh tú tuấn dật, dưới mắt có quầng thâm rất dày nặng, làn da tái nhợt như tờ giấy.

Ở trên má phải có ba vết nứt như con rết, các vết nứt này uốn lượn đan xen vào nhau một cách có thứ tự, nhìn qua giống như là dùng kim chỉ may vá để khâu lại, dữ tợn lại quỷ dị.

Giờ phút này, đồng tử lạnh lẽo dựng đứng y hệt rắn độc của lão khóa chặt vào Lisenvine, hoặc nói một cách chính xác hơn là hộp chứa Gương Thần đặt trên người Lisenvine.

Sheryl nhướng mày: “Tiểu Hắc, kẻ này có vẻ không phải người bình thường.”

Hệ thống nói như một chuyện đương nhiên: “Dù sao cũng là người có khả năng trở thành đại Giáo chủ nhất, có thể cảm nhận được vị trí cụ thể của Gương Thần từ trên người Lisenvine là chuyện hết sức bình thường.”

Sheryl cười cười: “Nói cũng đúng, chỉ là hắn ta có vẻ không sáng suốt lắm khi lựa chọn đối phó với Lisenvine ở thời điểm hiện tại.” Cho dù có mang theo mười trợ thủ đi chăng nữa.

Sheryl đem ánh mắt dời về phía sau Hồng y Giáo chủ.

Mười tên kiếm sĩ đã qua cải tạo, trên người mặc chiến giáp hoàng kim, giống như vật chết không có linh hồn và suy nghĩ, không hề nhúc nhích đứng phía sau Hồng y Giáo chủ.

So sánh với 25 tên kiếm sĩ chỉ mặc ngân giáp, trên mặt đeo mặt nạ đen vừa rồi, mười kiếm sĩ đã qua cải tạo này trên đầu và mặt đều được bao bọc một tầng mũ giáp bằng Mark thật dày.

Loại mũ giáp này cứng rắn vô cùng, được tạo thành bởi những chiếc búa rèn mạnh nhất, thậm chí ngay cả đao kiếm bình thường không thể nào lưu lại dấu vết trên đó.

“Sức mạnh phi thường của Gương Thần, không nên rơi vào trong tay Vương Hậu của Bretlinton.” Hồng y Giáo chủ chậm rãi nói, yết hầu như từng bị liệt hỏa nóng rực đốt cháy qua, thanh âm khó nghe còn hơn dùng răng cưa ma sát mạnh vào thân gỗ.

“Nên hay không nên, một giáo chủ nhỏ ở Aireland, không có tư cách phán xét.” Lisenvine lạnh lùng nói ra sự thật.

Hồng y Giáo chủ dường như đã sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, cũng không ngoài ý muốn mà cười cười: “Thật đáng tiếc, nếu đã như thế......”

Lão nhân hơi hơi dừng lại, nói với mười kiếm sĩ đã qua cải tạo ở phía sau: “Các dũng sĩ đáng yêu của ta, hãy chứng minh đi, thần Quang Minh vĩ đại ở trên cao sẽ nhìn thấy quyết tâm của các ngươi, vì vinh quang mà chiến!”

Trong giọng nói của lão tràn ngập thương hại và từ ái, chỉ là thanh âm quá mức khàn khàn văng vẳng trong rừng cây, có vẻ âm lãnh lại sắc bén.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp