Tần Nghê phát hiện dường như Cố Thi Di đang mất hồn.  

"Nghĩ gì thế?" Cô hỏi.

Lúc này Cố Thi Di mới hoàn hồn, nhìn Tần Nghê, đã biết để cô từ bỏ theo đuổi giới giải trí là điều không có khả năng, lại đưa ra đề nghị: “Thật ra tớ cảm thấy cậu có thể thuê một ít người spam cho mình.”

"Sự thịnh vượng giả tạo thì cũng là sự thịnh vượng mà."

Tần Nghê lạnh lùng từ chối: "Không muốn."

Đám người spam bây giờ đắt tiền không nói, nhưng không đáng tiêu tiền thuê làm gì. Hơn nữa tiền cô tiêu lúc này đều là của Thương Bách Diễn, sau khi ly hôn một đồng một cắc đều phải trả lại.

"Vậy thôi." Cố Thi Di cũng không kiên trì nữa, ngước cằm hỏi: "Vậy nên thông báo tiếp theo của cậu là khi nào thế?" 

Lúc này đổi sang Tần Nghê bắt đầu bật mic.

Cô cúi đầu nghiêm túc nhìn thực đơn gọi món: "Đã lâu không đến, có món mới rồi hả? Vậy tớ phải gọi thêm một cái mousse dâu tây."

Cố Thi Di vừa thấy phản ứng này của Tần Nghê thì biết đáp án, thở dài: "Được."

Sau khi tạm biệt Cố Thi Di thì Tần Nghê về nhà, cả người có hơi mệt mỏi.

Có lẽ là lời Cố Thi Di nói chiều nay cũng tác động đến cô, hoặc có lẽ là cô phát hiện mình có thể nên nghĩ lại đường lui khác. Thay vì cứ là tuyến 18 đi xuống như vậy, chi bằng đổi đường, đi làm chuyện khác. 

Tần Nghê nằm trên sô pha với một tư thế vô lực, mở Wechat, tìm đến giao diện trò chuyện với Hồ Bắc, xóa xóa, bớt bớt rồi gửi:

[Buổi thử vai lần trước anh nói còn đi được không?]

Hồ Bắc trả lời rất nhanh: [Thử vai nào?]

Tần Nghê: [Là bộ cung đấu kia đó, chẳng phải nói cần chọn rất nhiều diễn viên nữ sao, chọn bừa được không. Lém lỉnh.JPG]

Hồ Bắc: [Phim lớn đều tranh đến sứt đầu bể trán, làm sao có thể còn chỗ trống cho người khác, người ta còn chụp cả ảnh trang điểm xong rồi. Khóc.JPG]

Tần Nghê vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn: [Vậy thôi.]

Chỉ có điều nghĩ đến đây, trong lòng cô lại bắt đầu đấm Thương Bách Diễn một phen, người nhất quyết tổ chức sinh nhật vào ngày cô thử vai.

Hồ Bắc lại gửi tin nhắn tới: [Tổng giám đốc Thương... Vẫn ổn chứ.Lệ rơi. JPG]

Tần Nghê nhìn nhãn dán đau khổ của Hồ Bắc, biết rằng anh ta đang nói chính là cảnh tượng chân ướt chân ráo vừa bước vào xã hội, nhục muốn đào hố chôn ngày hôm qua.

Cô trả lời: [Có sao đâu. Anh ấy sẽ mua studio của anh rồi đày anh qua Siberia đào mỏ thôi.]

Hồ Bắc: [!!!]

Cũng may Tần Nghê thu hồi kịp: [Lừa anh đó.]

Cuối cùng Hồ Bắc cũng thở phào nhẹ nhõm, may mà không bị gì. Trong đầu lại hiện lên khuôn mặt của người đàn ông trẻ tuổi kiêu ngạo, người khiến anh ta vừa liếc mắt một cái đã điên cuồng muốn ký hợp đồng đưa vào giới giải trí ngày hôm qua.

Anh không hiểu mấy về giới lắm tiền nhiều của trong thành phố B, nhưng vì người giới giải trí thường xuyên qua lại với bọn họ, cũng biết cả thành phố B, chỉ có một nhà mang họ Thương.

Hồ Bắc nhớ lần gần nhất mình nghe được tin tức về nhà họ Thương là vào hai năm trước.

Năm xưa nhà họ Thương lập nghiệp từ bất động sản, sau đó nhanh chóng trở thành một trong những trung tâm có thực lực nhất trong giới quyền quý thành phố B. Tuy nhiên, nhiều năm qua luôn nghe nói nội bộ đấu đá rất dữ dội, chia năm xẻ bảy phân, lập nhiều phe phái tranh giành không ngừng, sắp bắt đầu xuất hiện xu hướng sa sút. Mãi đến hai năm trước, con trai lớn của nhà họ Thương vừa ra trận đã dùng tốc độ và thủ đoạn khiến người ta trố mắt kết thúc cuộc chiến tranh nội bộ. Anh nhanh chóng đá văng mấy ông già tác oai tác quái trong hội đồng quản trị nhiều năm. Mặt khác, anh nỗ lực xoay chuyển tình thế, cứu vãn sự suy thoái, hơn nữa còn nhanh chóng mở rộng lĩnh vực của doanh nghiệp sang các ngành điện tử, hậu cần, mậu dịch quốc tế, từ đó ngồi vững ở chiếc ghế tổng giám đốc tập đoàn.

Sở dĩ Hồ Bắc biết chuyện này là vì lúc đó trong ngành có một nữ nghệ sĩ được người trong ban quản trị Tín Hoà chống lưng, ông chủ lớn bị đuổi thì cô ta cũng toi đời, tài nguyên sau này đều mất hết.

Lúc ấy tin tức này khá chấn động trong giới. Một là nữ nghệ sĩ này trước kia rất tự hào, vênh váo khi có ông chủ lớn chống lưng, ai ngờ sau này ông ta lại bị “ngã ngựa”. Hai là sau khi nghe đến vị tổng giám đốc Thương trẻ tuổi mới nhậm chức này, không biết có bao nhiêu nghệ sĩ nữ vô cùng phấn khích.

Chỉ là, sau đó mọi người mới phát hiện vị tổng giám đốc Thương này không thích lộ diện trước công chúng lắm. Muốn tiếp cận anh thì ít nhất phải mở công ty có quan hệ làm ăn với Tín Hòa, độ khó cao đến có thể so với đoạt được giải Oscar, lòng mọi người mới dần nguội lạnh.

Vậy nên Hồ Bắc không ngờ rằng lần thứ hai anh ta nghe thấy, thậm chí tận mắt nhìn thấy người của nhà họ Thương là vì mình là quản lý của Tần Nghê - nữ nghệ sĩ tuyến 18 giàu có muốn trải nghiệm cuộc sống trong giới.

Hồ Bắc và Tần Nghê quen biết hơn nửa năm, trước đó anh ta luôn cảm thấy mối quan hệ giữa cô và người chồng giàu có hẳn là rất bình thường, anh ta luôn cho rằng đó chỉ là kịch bản của một cô gái xinh đẹp ham tiền bám lấy sugar daddy, giờ mới phát hiện thì ra hình như đây là một phiên bản khác.

Ông chồng giàu có của Tần Nghê lại là Thương Bách Diễn, cậu cả Thương Bách Diễn vừa nhậm chức đã gây chấn động hai năm trước!

Cũng giống như không biết vị tổng giám đốc Thương trẻ tuổi của Tín Hòa rất ít người biết đến rốt cuộc trông như thế nào, thậm chí Hồ Bắc còn chưa từng nghe nói anh đã kết hôn.

Hơn nữa vợ tổng giám đốc của Tín Hòa không ở nhà nghiên cứu làm sao mỗi ngày tiêu hết một trăm triệu, mà lại chạy đi theo đuổi giới giải trí, còn ký hợp đồng vào tay anh ta.

Có nằm mơ cũng không viết được kịch bản như vậy.

Bỗng nhiên có cảm giác cầm củ khoai lang nóng trong tay.

Điện thoại rung lên, Hồ Bắc cúi đầu, thấy tin nhắn của Tần Nghê lại gửi tới: [Có thông báo gọi tôi.]

Anh ta hít sâu một hơi, vẫn trả lời: [OK.]

Tần Nghê nhìn vào giao diện trò chuyện của mình với Hồ Bắc, biết câu "Có thông báo gọi tôi" cuối cùng của mình có nói cũng như không.

Diễn viên tuyến 18 còn từng đóng vai chính trong phim đam mỹ, bị đánh giá tệ, flop nữa thì sẽ không có thông báo nào chủ động tìm tới cửa.

Cô nhàm chán chơi hai ván game, sau đó đăng lên tài khoản phụ "TBD gọi chuỵ là cha", chợt phát hiện bản giải trí hôm nay hình như cũng rất náo nhiệt.

Vì có hai bộ phim truyền hình mới do nhà chế tác lớn hậu thuẫn không hẹn mà cùng công bố diễn viên chính vào hôm nay. Hai bộ phim chọn trùng một giờ hoàng đạo cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là khi Tần Nghê nhìn thấy đội hình diễn viên chính của nó thì hiểu ngay tức thì tại sao lại náo nhiệt đến vậy.

Bởi vì trùng hợp, nam chính của hai bộ phim này chính là hai nam chính trong bộ phim đam mỹ năm ngoái của cô.

Hai tổ sản xuất hình như cũng bất ngờ vì tuyên truyền trùng ngày. Nam chính của mình đã từng là CP rất hot trong một khoảng thời gian mà giờ lại muốn tách, nên cho dù là fan luận hay văn bản chính thức từ official, thì đều khó tránh khỏi hiềm nghi quá lộ liễu.

Cả hai đều dựa vào bộ phim này mà có tên tuổi trong giới giải trí, sau khi kết thúc hợp đồng đã nhanh chóng gỡ CP để phát triển. Hôm nay bộ phim mới cùng được quảng bá, một người là diễn viên trẻ, một người rất nổi tiếng trong show tuyển chọn nữ Idol, rõ ràng là con đường sự nghiệp được lên kế hoạch tốt, chúng ta đều có một tương lai tươi sáng.

Tần Nghê im lặng nhìn Weibo quảng bá của hai người đều có tương lai tươi sáng.

Bởi vì Tần Nghê phát hiện ra hình như chỉ có cô “đạt được” vết thương như thế trên thế giới.

Đối tượng từng hợp tác giờ đang tích cực lên ngôi, mà cô là nữ chính trong phim lúc ấy lại bị mắng mỗi ngày, gánh vác 100% sự tức giận của khán giả. Bây giờ không có thông báo nào, mỗi ngày cô ở nhà đều rảnh đến phát hoảng.

Không chỉ có rảnh đến phát hoảng, mà fan CP còn không quên thường xuyên vùng dậy như xác chết đến mắng một tràng, điển hình cho việc hận dài hơn yêu.

Cô quay phim chỉ là muốn kiếm chút tiền, cô có sai gì đâu chứ!

Hơn nữa nghĩ đến đó là bộ phim đầu tay của người mới, bị nhà sản xuất lừa nói có vai diễn đã là không tệ rồi, mắt phải biết nhìn xa trông rộng không nên thiển cận. Vì vậy, sau ba tháng ngày đêm quay phim, kết quả từ đầu tới cuối, trừ thuế xong xuôi đến tay cô chỉ còn được hai vạn tệ. Bỗng nhiên Tần Nghê càng muốn khóc.

Cô kéo xuống một chút, lại nhìn thấy bản tin tài chính và kinh tế hôm nay hình như cũng rất náo nhiệt. Đầu đề là tổng giám đốc mới của tập đoàn Tín Hòa Thương Bách Diễn đã thu mua khoa học kỹ thuật Hoa Thành với giá 125 triệu USD, chính thức tiến quân vào ngành năng lượng mới.

Hai vạn tệ, 125 triệu USD.

Trong đầu Tần Nghê xoay quanh sự so sánh hai con số tàn nhẫn này, sau đó bỗng nhiên lại nhận được điện thoại, là trợ lý Thương Bách Diễn gọi cho cô.

Không biết có phải là bởi vì lần trước quá tức giận hay không, mà hôm nay trợ lý của Thương Bách Diễn lại gọi điện thoại cho cô báo cáo lịch trình. Báo rằng đêm nay tổng giám đốc Thương bận xã giao nên có thể sẽ không về số một Nam Hồ, cô có thể nghỉ ngơi trước.

Tần Nghê nghe trợ lý công thức hóa ba chữ "bận xã giao".

Đúng vậy, việc thu mua 125 triệu USD, có thể không bận xã giao sao?

Đàn ông thích xã giao vào buổi tối.

Cô cúp máy cuộc gọi của trợ lý Thương Bách Diễn, sau đó nhìn quanh biệt thự mình đang ở.

Ngọn đèn chùm pha lê trên đầu lộng lẫy đến chói mắt, nơi mà có lẽ cả đời rất nhiều người chưa từng nhìn thấy một lần. Bây giờ tận mắt nhìn, chỉ cảm thấy lạnh lẽo, trống rỗng, to lớn đến đáng sợ.

Người giúp việc đều ở trong một tòa nhà phụ khác, vậy nên bây giờ dùng cách dân dã chút mà nói thì có thể là ngay cả một bóng ma cũng không có.

“Đến ma mà cũng không có." Tần Nghê cô đơn ngồi trong biệt thự cúi đầu lẩm bẩm, khi cảm xúc cả người dường như sắp down đến điểm thấp nhất, bỗng nhiên ngẩng đầu.

Cô sụt sịt mũi, bước chân trần từ trên sô pha đứng lên chạy xuống, lấy một chai Romanee-Conti 32 vạn tệ trong tủ rượu ra, khui nút chai, ngửa đầu trực tiếp uống một ngụm từ miệng chai. Sau đó một tay cô cầm chai rượu, loạng choạng bước đi, không cẩn thận đụng phải dàn âm thanh trong phòng khách.

Ban đêm, mặt hồ dinh thự Nam Hồ được gió thổi mát rượi, muôn thú trong thảm thực vật đã sớm ngủ yên.

Chiếc Maybach màu đen lặng lẽ lái đến giữa hồ nước của biệt thự trong bóng đêm.

Trần Lãng quay đầu lại nhìn thấy người đàn ông ngồi phía sau vẫn nhắm mắt giả ngủ, không thể không nhỏ giọng nhắc nhở đã đến.

Sau đó, Thương Bách Diễn mở mắt.

Trần Lãng cúi đầu, kim đồng hồ đã chỉ gần một giờ sáng.

Ván cờ đêm nay thật sự khó chơi, bởi vì là quan hệ hợp tác bắt đầu từ thời ông Thương, dù bây giờ đổi lại là Thương Bách Diễn cũng không thể không nể mặt.

Đổi ly bằng chén trước mặt cũng không có gì là quá đáng. Chỉ là sau đó, khi đối phương theo lệ thường gọi ra mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đến thì cuối cùng Thương Bách Diễn cũng lạnh nhạt kết thúc buổi xã giao này.

“Có cần nói với cô chủ trước không ạ?" Trong chiếc Maybach, Trần Lãng lại cúi đầu hỏi.

Vốn cũng đã thông báo đêm nay không về, nhưng sau khi người đàn ông lên xe, anh nhắm mắt lại, dường như đang yên lặng suy nghĩ điều gì, cuối cùng đổi điểm đến thành về đây.

Con ngươi của Thương Bách Diễn phản chiếu vô số ánh đèn của biệt thự, chỉ nói: "Không cần.”

Dường như tối nay biệt thự Nam Hồ vô cùng náo nhiệt.

Khi Thương Bách Diễn nghe thấy tiếng nhạc đinh tai nhức óc, cuối cùng cũng nhíu mày.

Trong phòng, những chiếc đèn rực rỡ dùng cho lễ Giáng sinh vào lúc này lại bị lôi ra, đèn chùm đủ màu sắc điên cuồng chớp nháy, xoay tròn. Như thể đang tổ chức bữa tiệc hoành tráng cuối cùng trước khi kết thúc một ngày.

Một BGM “Sự báo thù của Phẩm Như” vang lên trong đêm khuya vô tận được phát bằng loa 3D trong bữa tiệc hoành tráng, mà người tham gia duy nhất là Tần Nghê giờ phút này đang cầm điều khiển từ xa làm microphone, chân trần đứng trên sô pha, nước mắt lưng tròng, trìu mến đọc từng câu với bgm:

“Khi cô bé lọ lem gả vào nhà giàu. ”

“Cuộc sống cổ tích hạnh phúc lại biến thành ảo ảnh.”

"Mẹ chồng xấu tính và vô tâm."

“Một người chồng ích kỷ và hẹp hòi.”

"Cuộc hôn nhân mà cô ấy đã cố gắng gìn giữ."

"Ngay cả chị em tốt cũng can thiệp vào."

“Triệt… Để… Bị… Phá… Vỡ.”

"Hãy nhìn người phụ nữ tốt bụng, yếu đuối."

"Sao lại bị hiện thực dồn đến chân tường."

Tần Nghê nắm điều khiển từ xa, sau khi hát xong câu "dồn đến chân tường" này, cuối cùng “Sự báo thù của Phẩm Như” cũng đi tới đoạn cao trào nhất.

Hiện giờ nước mắt tôi giàn giụa, nhiệt huyết cả người cuối cùng sục sôi.

Giờ đây chiến ca chỉ thuộc về người phụ nữ đang cất lên.

Giờ phút này, trong căn biệt thự không người, cuối cùng Tần Nghê cũng có thể cất tiếng hát vang: "Lần này, tôi muốn lấy lại thứ thuộc về mình!"

Cô dùng sức vươn một ngón tay, bá đạo xoay người chỉ về một hướng kèm theo chiến ca, vì khí thế hào hùng của mình thêm một câu thoại hoàn toàn mới: "Lần này, tôi sẽ khiến Thương thị của anh đóng cửa, phá sản!"

Sau đó BGM Sự báo thù của Phẩm Như đột nhiên dừng lại.

Tần Nghê nhìn thấy Thương Bách Diễn của Thương thị đang đứng ở nơi cô chỉ.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play