Nửa tiếng sau, Cát Chí Thành đóng máy tính lại, nhìn quanh mấy người đồng đội vẫn còn đang làm việc.
Sau khi phân công xong, nhiệm vụ của cậu ta có thể làm bất cứ lúc nào, Lục Dữ Hành và Văn Giai Duyệt đã tắt máy tính, bắt đầu xem các bài tập khác.
Cát Chí Thành hiểu thói quen của Lục Dữ Hành, nếu không học đến khi thư viện đóng cửa, hoặc bị quản lý tòa nhà đuổi đi, thì anh sẽ không rời đi. Văn Giai Duyệt cũng học rất giỏi, thường rất ít khi lơ là. Nhưng Cát Chí Thành thì không hứng thú gì với việc cày cuốc cùng họ, vì vậy cậu ta nháy mắt ra hiệu với Lâm Húc Anh.
Hai người cười khúc khích với nhau một lúc, rồi cùng tìm lý do để chuồn đi.
Lục Dữ Hành ở lại đến gần mười giờ, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về. Thấy anh sắp rời đi, Văn Giai Duyệt cũng không muốn ở lại lớp học một mình, bèn nói: "Tôi cũng xong rồi, đi cùng nhé."
Hai người rời khỏi tòa nhà giảng dạy, đi được một đoạn thì nghe thấy từ phía sau một quán cà phê vọng ra tiếng ồn ào, vài nam nữ không biết đang nói gì, nhưng họ cười nói huyên náo.
Văn Giai Duyệt không kìm được mà quay đầu lại nhìn một cái, sắc mặt vốn bình tĩnh liền thay đổi, lông mày thanh tú cau lại vì khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT