Sau khi buổi tự học buổi tối kết thúc, Thương Quyết trở về Hằng Trúc đã rất khuya.
Cậu quay lại tòa số 7, trong nhà không thấy bóng dáng Lục Dữ Hành, Thùng Rác cũng không. Cậu đi loanh quanh phòng như chong chóng, sau đó xuống lầu tìm đến tòa số 6, gõ cửa nhà Lục Dữ Hành.
Lục Dữ Hành mở cửa, cố tình tỏ ra chút buồn bực, nhưng ánh mắt thì sáng ngời, rõ ràng là đang cố che giấu cao hứng.
Thương Quyết nhìn gương mặt kia, hai tay đút vào túi quần dài, lạnh lùng nói: “Cẩu tặc.”
Lục Dữ Hành cuối cùng không nhịn được mà nở nụ cười, vui vẻ chấp nhận biệt danh khó nghe đó.
Anh kéo Thương Quyết vào trong nhà, hai người ôm chầm lấy nhau. Nghẹn cả một ngày dài, bây giờ chẳng ai còn giữ được chút bình tĩnh nào nữa. Họ vừa nhảy vừa ôm vừa hôn nhau, Thương Quyết lo việc nhảy, còn Lục Dữ Hành lo ôm và hôn, tiện thể đỡ lấy cậu khi cậu nhảy lên.
Thùng Rác học theo hai chủ của nó, cũng nhảy nhót vui vẻ, chạy vòng quanh phòng khách, mặc dù không biết nó đang vui vì điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play