Lục Dữ Hành đang bận rộn trong bếp, trong khi Thương Quyết thì đang ngồi tự kỷ trên ghế, chẳng làm gì cả.
Chẳng bao lâu sau, Thương Quyết nghe thấy tiếng xèo xèo của món ăn đang được xào trong bếp. Mặc dù máy hút mùi đã bật, nhưng vẫn có một mùi ớt nhẹ cay từ bên trong lan tỏa ra khắp nơi.
Thương Quyết nhướng mày, đứng dậy khỏi ghế, đi vào phòng bếp thì thấy những miếng ớt băm trên thớt. Cậu cũng thấy trong nồi có cho thêm một nắm ớt nhỏ.
Cậu liếc nhìn Lục Dữ Hành. Thật không ngờ khi nấu ăn, Lục Dữ Hành lại trông khá ngầu và chuyên nghiệp.
“Bảo bối, không phải cậu không ăn được cay sao?”
Mặc dù thành phố A không thể so sánh với các thành phố phía Nam về độ cay và dầu mỡ, nhưng món ăn ở đây ít nhiều cũng có chút ớt xanh ớt đỏ. Thương Quyết là người gốc thành phố A từ nhỏ đến lớn đều sống ở đây. Còn Lục Dữ Hành, anh hồi cấp ba chuyển từ nơi khác tới, Thương Quyết không biết chính xác anh quê quán ở đâu, chỉ biết anh không thể ăn cay, cùng lắm chỉ ăn được một chút cay nhẹ kiểu Quảng Đông.
Lục Dữ Hành: “Nhưng không phải cậu thích ăn cay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play