Hôm nay em đã yêu anh chưa?

Chương 2: "Chỉ là con riêng cũng có tư cách vào buổi tiệc như thế này?"


1 tháng


Lúc nãy khi đang đi gã đã cảm nhận được ánh mắt của vị thiếu gia kia.

Chính là cái ánh mắt nhỏ si tình, gã cảm thấy nếu gã nói một câu thể hiện một chút vị thiếu gia nhỏ kiêu căng của Lộ gia sẽ vì gã mà làm tất cả.

Nhưng gã đã có An Tố rồi cần gì một tên nhóc kiêu căng miệng còn hôi sữa kia.

Lúc này Tạ Yến An mới có cảm giác tự tin lên một chút tuy nói gã là con riêng nhưng vẫn là người Tạ gia.

“Yến ca, sao lúc nãy em tìm anh không thấy.”

Tạ Yến An quay người lại, An Tố cơ thể nhỏ mảnh khảnh mặc một thân âu phục trắng tôn lên nước da trăng sáng, khuôn mặt đúng chuẩn vô hại, mái tóc khá dài đến con mắt cộng thêm ảnh đèn kia chiếu xuống cho người ta cảm giác An Tố càng mềm mại hơn. 

Tạ Yến An như bị hớp hồn. Gã biết An Tố xinh đẹp tính cách tốt rất đúng gu gã.  

“Em nghe nói vị Lộ thiếu gia kia bổng ngất đi giữa hội trường, em tính đi thăm với chào hỏi một chút.”

“Hừm…một tên phế vật dựa hơi gia đình mà thôi.” Tạ Yến An lúc này mới lên tiếng mỉa mai.

“Động một tý liền ngất đi.”

“Yến ca, ăn nói đàng hoàng.”

An Tố đưa bàn tay của mình bịt mồm gã. Ánh mắt càng thêm mê người, gã cảm thấy nếu bây giờ không có ai gã có thể làm An Tố tại chỗ.

“Hừ.”

“Đi, chúng ta đi hỏi thăm một chút.”

Gã thật sự không muốn đi, nhưng nể mặt An Tố vẫn đem sắc mặt tốt qua hỏi thăm.

___

Lộ Li lúc này đang nằm trên giường lớn truyền dịch. Khuôn mặt tái nhợt nhưng lại xinh đẹp một cách lạ thường.

Lộ Kình Dịch đứng nhìn cậu, rất lâu rồi đây là lần đầu anh nhìn thấy một mặt yếu đuối này của em trai mình.

“Biết lí do sao lại ngất không? Lúc nãy em ấy còn ôm ngực nữa.”

Vị bác sĩ kia đỗ mồ hôi mà trả lời.

“Tốt nhất vẫn là đưa đến bệnh viện kiểm tra sơ lượt…tôi kiểm lúc nãy tất cả chỉ số rất bình thường..”

“Bình thường? Bình thường mà lăng ra ngất à.”

Lộ Dung Quân nghe nói em trai nhỏ đột nhiên ngất đi y rất kích động, vội vã chạy đến đây mà nghe bác sĩ nói là bình thường.

Lộ Kình Dịch nhéo nhéo mi tâm của mình lạnh giọng lên tiếng.

“Khi nào tỉnh?”

Bác sĩ nhìn hai anh em như nhìn hai con thú lớn mà sợ hãi.

“Một chút nữa là tỉnh…tôi khuyên.. tốt nhất nên đưa cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra toàn diện.”

“Ừ. Đi đi sắp sếp cho bác sĩ tốt nhất bệnh viện đích thân kiểm tra đi.”

Nghe câu này vị bác sĩ như được giải thoát vậy.

Lúc nãy vừa đến cổng đã bị vệ sĩ Lộ gia đích thân xách đi tới đây.

Khổ quá mà…

“Anh có nhiều khách bên ngoài hỏi thăm tình trạng của Tiểu Lộ lắm, cha mẹ thì đang ở nhà ông ngoại vẫn chưa đến nên không biết chuyện.”

Lộ Dung Quân làm trong giới giải trí suốt ngày bận rộn, vì sinh nhật 18 tuổi của người em út đã hủy toàn bộ lịch trình 3 ngày này chỉ vì ở nhà đón sinh nhật với Lộ Li. 

Nhìn người nằm trên giường kia y lại đau lòng.

“Anh ra ngoài ứng phó với mấy vị kia, em ở đây chăm Lộ Lộ đi.”

Lộ Kình Dịch lúc này mới đi ra ngoài.

Bên ngoài nhiều người thấy Lộ Kình Dịch đi ra thì cả đám người quay lại hỏi thăm như rất thân quen mà hỏi thăm.

“Lộ tổng, Lộ thiếu gia không sao chứ?”

“Lộ tổng, tôi có quen một vị bác sĩ rất giỏi ngài có cần tôi gọi đến không?”

“Lộ tổng…”

Lộ Kình Dịch hờ hững nhìn đám người, mấy câu hỏi thăm chỉ toàn là giả tạo cuối cùng cũng chỉ sợ uy quyền của Lộ gia mà thôi.

Anh chỉ nói một câu  “không sao” thì cả đám lại lộ ra bản chất thật tiếng lên nói về chuyện làm ăn.

Lúc này An Tố và Tần Yến An cũng xuất hiện.

“Lộ tổng, em là đại thiếu gia An gia..ngưỡng mộ đã lâu.”

An Tố nhan sắc có thể nói là nổi bật trong đám người liếc nhìn một cái có thể nói là khó quên.

Lộ Kình Dịch lẵng lặng đánh giá. 

Vẫn không đẹp bằng Lộ Lộ nhà anh.

“Ừ, chào.”

Nói xong liền nói với mọi người cứ tự nhiên rồi quay người đi.

An Tố sửng sốt, vốn muốn dùng nhan sắc này để tiếp cận Lộ Kình Dịch ấy mà một chút ánh mắt người ta cũng không cho.

Đám người xung quanh cũng để ý cảnh tượng này, một đám người lại to nhỏ chuyện gì đó.

“Đó là ai vậy, lúc nãy nói chuyện với Lộ tổng người ta một ánh mắt cũng không cho.”

“Không biết nữa chưa từng thấy ở mấy bữa tiệc khác.”

“Ấy là vị đại thiếu gia An gia, kế bên là vị nhị gia của Tạ gia.”

Nghe câu này cả đám người lại khinh bỉ.

“An gia à? Yến Thành còn có An gia, sao chưa từng thấy, còn người kia chỉ là con riêng thôi.”

“Đúng vậy, chưa từng nghe nói An gia, chắc ở xó xỉnh nào đó thôi.”

"Một gia tộc không tiếng tăm gì còn một người chỉ là con riêng cũng có tư cách vào buổi tiệc như thế này?"

Nghe mấy lời bàn tán kia An Tố mặc mày đỏ bừng. Còn Tạ Yến An cũng không kém cạnh.

Thảo luận ngày càng căng, bọn họ cũng không quan tâm chính chủ đang ở đây.

An Tố bị mọi người né ra như né tà vậy.

An Tố xuyên sách vào mấy tháng trước, vốn tưởng có thể dựa vào cốt truyện mà có thể làm nên tên tuổi ở Lộ gia đem mấy vị thiếu gia kia thành đoàn sủng của mình ai ngờ trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Còn Tần Yến An, An Tố đã xem qua cốt truyện gã chính là gia chủ đời tiếp của Tạ gia. Tuy nói Tạ gia còn có một Tạ Phong Lan hiện tại nắm giữ, nhưng cốt truyện không thể sai được.

Tạ Phong Lan sẽ chết ở nước ngoài nên bản thân An Tố mới đến bên cạnh Tạ Yến An thậm chí vì cả An gia phản đối nói gã là con riêng, An Tố cũng kiên quyết lập hôn ước với gã.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play