Em Thật Sự Rất Xinh Đẹp!!!

Chương 33: Em Có Một Cách Kiếm Ra Tiền


1 tháng

trướctiếp

Đạo diễn Lâm cũng có lập trường của mình: "Mấy người cần phải suy xét về mặt này. Chỉ là trong mắt của con bé có thần, yêu cầu của tôi là vẻ ngoài thanh tú chứ không nói muốn che đi ưu điểm và hào quang của chính con bé."

Biên kịch đã từng hợp tác với đạo diễn Lâm rất nhiều lần, coi như là biên kịch chuyên dụng của đạo diễn Lâm: "Đây quả thật là một vấn đề, bởi vì con gái của người biết chuyện vẫn luôn trầm tĩnh hướng nội, lại có vẻ ngoài bình thường, cũng không có nhiều bạn thân. Vì thế khi Trần Táp mạo danh thì chỉ cần tránh gặp người quen là được. Ngoại hình của Ngu Ninh quá xuất sắc nên có phần không phù hợp, nhưng trong lối diễn lại rất có cảm giác của Trần Táp."

Trịnh Dương cũng muốn quay bộ phim này thật tốt. Hôm qua anh ta đã xem đoạn phim thử vai của Ngu Ninh và biểu hiện hôm nay của Sở Mông. Anh ta là nhân vật chính, đương nhiên là không sợ có người cướp danh tiếng, huống chi Ngu Ninh là một nữ diễn viên, không có xung đột lợi ích với anh ta. Hiện tại, anh ta chỉ hy vọng bộ phim này có doanh thu phòng vé cao, đoạt được nhiều giải thưởng nên tất nhiên sẽ hy vọng người đóng vai Trần Táp là một người có kỹ thuật diễn tốt: "Đạo diễn Lâm, thật ra thì khi xem đoạn phim thử vai, sự chú ý của tôi không tập trung vào khuôn mặt của Ngu Ninh, như thể cô ấy chính là Trần Táp vậy. Tôi biết vẻ ngoài của cô ấy rất đẹp nhưng cũng không cảm thấy có điểm nào không thích hợp."

Đạo diễn Lâm lập tức mở đoạn phim thử vai lên để xem lại lần nữa. Ông ta nhận ra rằng, hình như ông ta chỉ cảm thấy bất mãn với vẻ đẹp xuất chúng của Ngu Ninh vào lúc trước và sau khi thử vai, còn trong lúc thử vai thì quả thực không có cảm giác này.

Biên kịch cũng lại gần xem, sau đó vỗ tay nói: "Đúng rồi, chúng ta đã đi nhầm hướng."

Đạo diễn Lâm xem đi xem lại mấy lần, sau đó nhìn chằm chằm Ngu Ninh mà hai mắt như đang phát sáng.

Các chuyên gia cũng đi qua xem thử. Bọn họ chưa xem cô thử vai, chỉ xem mặt qua hình ảnh và tư liệu cơ bản. Bọn họ không hiểu gì về việc đóng phim, nhưng trong khoảng thời gian ở trường quay này cũng đã được thấy rất nhiều. Bọn họ còn được xem cảnh nữ diễn viên trước đóng vai Trần Táp, lại so sánh hai người nên mới biết tại sao đạo diễn Lâm không hài lòng với ngoại hình của Ngu Ninh, thế nhưng vẫn dứt khoát chỉ định cô đóng vai này.

Trịnh Dương cảm thấy Ngu Ninh có tiềm năng nổi tiếng, cũng sẵn sàng chiếu cố đàn em: "Lúc trước tôi nghe nói, có một loại diễn viên khi nhập vai có thể khiến người khác cảm giác được nhân vật sống lại, hôm nay tôi mới được nhìn thấy tận mắt."

Ngu Ninh luống cuống giống như người mới vậy: "Diễn xuất của đàn anh mới là tốt thật, phim của anh thường được giáo viên phát trên lớp để chúng tôi học tập."

Đạo diễn Lâm chỉ vào Ngu Ninh nói: "Mọi người xử lý đi, đừng che kín mắt là được."

Suy cho cùng, đạo diễn Lâm cũng không biết gì về trang điểm. Ông ta chỉ nói cho bọn họ biết cảm giác mình muốn là gì. Thấy Ngu Ninh đã đi theo mấy người chuyên gia trang điểm, đạo diễn Lâm nhìn về phía Trịnh Dương: "Anh đã hiểu rõ chưa?"

Trịnh Dương gật đầu: "Tôi hiểu rồi. Bộ phim này muốn nói về sự kiên trì của một nhân vật nhỏ, là do tôi bị lạc hướng."

Đạo diễn Lâm hài lòng: "Được rồi, lại quay thêm một lần."

Nhân viên, diễn viên phụ và diễn viên quần chúng trong đoàn phim đều đã bắt đầu chuẩn bị.

Cả người Ngu Ninh bị làm cho đen đi vài tông. Hơn nữa đây là cả một công trình, chỉ cần chỗ nào có thể bị lộ da ra ngoài đều phải che đi.

Chuyên gia trang điểm kẻ lông mày của Ngu Ninh lộn xộn một chút: "Mấy ngày này em đừng sửa lông mày."

Ngu Ninh ừm một tiếng, nhắm mắt lại để chuyên gia trang điểm lăn lộn.

Thật ra thì tạo hình của Trần Táp trong bộ phim này rất đơn giản. Nếu như không làm Ngu Ninh xấu bớt thì thời gian trang điểm có thể ngắn hơn. Mà quần áo Trần Táp mặc cũng chỉ có ba bộ, một bộ đồng phục học sinh, một bộ quần áo thể thao, một bộ còn lại là quần jean và áo hoodie. Những bộ đồ này đều được chọn lại dựa theo dáng người của Ngu Ninh.

Ngu Ninh buộc tóc đuôi ngựa, trên người là bộ đồng phục cấp ba màu xanh trắng đan xen. Khác với những chiếc váy đồng phục ngắn trong các bộ phim thần tượng khác, bộ đồ này vừa to vừa dài, bên trong là một chiếc áo phông rộng rãi.

Đúng lúc đạo diễn Lâm quay xong một phân đoạn, nhìn thấy tạo hình của Ngu Ninh lại nghĩ đến biểu hiện lúc thử vai của cô nên miễn cưỡng nói: "Được rồi, ngày mai bắt đầu quay bù."

Nếu vẫn chưa tìm thấy diễn viên thích hợp thì đương nhiên là phải quay cảnh kế tiếp trước. Bây giờ tìm được rồi thì có thể bắt đầu quay bù.

Điều phối viên đã quen với phong cách của đạo diễn Lâm. STôi có một cách kiếm ra tiền (2)au khi biết đã xác định diễn viên thì ông ta bắt đầu cân bằng mọi mặt, lúc này nghe vậy thì đáp: "Không thành vấn đề."

Trịnh Dương gật đầu.

Phó đạo diễn nói: "Kịch bản mới đã được in ra rồi, mọi người xem qua một chút. Cảnh quay của Trịnh Dương vẫn giữ nguyên."

Trịnh Dương nói cảm ơn rồi nhận lấy.

Ngu Ninh đọc qua kịch bản mới, phần kịch bản của cô đã được đánh dấu trước rồi. Thật ra thì cũng chẳng thay đổi mấy so với bản gốc, chỉ có thêm hai tình tiết, làm cho nhân vật Trần Táp rõ ràng hơn, lại có thêm một ít cảnh về sau này. Mặc dù không biết cuối cùng khi phim công chiếu có bị cắt bỏ hay không, nhưng ít nhất cũng được xem là có thêm cảnh quay.

Chỉ là Ngu Ninh được thêm cảnh quay thì cảnh của người khác sẽ bị cắt bớt. Chắc diễn viên bị cắt bớt cảnh quay sẽ bất mãn trong lòng, nhưng chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới Ngu

Đạo diễn Lâm không để ý Ngu Ninh nữa mà tiếp tục quay phim.

Ngu Ninh đi tẩy trang trước. Sau khi mặc lại quần áo của mình, cô ngồi trong góc cùng nhân viên xem đạo diễn Lâm quay phim.

Đoàn phim của đạo diễn Lâm không thiếu tiền, cơm hộp buổi trưa cũng rất phong phú, thức ăn là ba mặn một chay. Muốn ăn cơm và mì thì có thể nói trước với nhân viên để hôm sau họ chuẩn bị, đoàn phim thường sẽ chuẩn bị dư ra vài phần miễn cho có người ăn không đủ no.

Ngu Ninh lấy một phần, đang định tìm một góc ngồi ăn thì bị Trịnh Dương kêu qua, bảo cô ngồi vào chỗ trống bên cạnh.

Đạo diễn Lâm bưng thức ăn ngồi trước màn hình, xem đi xem lại nội dung vừa quay.

Biên kịch cũng ngồi cạnh Trịnh Dương, nhìn thấy Ngu Ninh thì nói: "Thật ra lão Lâm rất hài lòng với cô, sau khi ông ấy trở về đã kêu tôi sửa lại kịch bản."

Trịnh Dương im lặng ngồi một bên. Thật ra là một diễn viên mà lại là người mới, Ngu Ninh cũng không dễ đáp lời với câu nói như vậy. Nhưng Trịnh Dương và Ngu Ninh không thân, khi không ảnh hưởng đến tiến độ quay của đoàn thì anh ta cũng không có nghĩa vụ giải vây giúp cô.

Ngu Ninh lấy đũa trong ba lô của mình ra: "Đạo diễn Lâm là người làm nghệ thuật. Cái mà ông ấy muốn là tất cả mọi người đều cống hiến vì tác phẩm, ngay cả ông ấy cũng làm vậy.”

Đây xem như là đang trả lời biên kịch.

Biên kịch cười gật đầu.

Ngu Ninh cười ha ha nói: "Chỉ cần tôi thật sự cố gắng, dù cho có bị mắng thì sau khi mắng xong đạo diễn Lâm cũng sẽ chỉ điểm cho tôi."

Biên kịch giơ ngón tay cái: "Cô bé thật sáng suốt, tôi rất coi trọng cô."

Ngu Ninh cười lên. Nhưng từ trong mắt cô, biên kịch thấy được sự nghiêm túc và tham vọng.

Hơn nữa biên kịch còn nhanh chóng thấy được diễn xuất của Ngu Ninh xứng đáng với tham vọng đó. Khi Ngu Ninh vào vai Trần Táp, hình như cô mới là Trần Táp. Điều đó khiến mọi người xem nhẹ vẻ bề ngoài của cô, quan trọng nhất là những lúc quay phân cảnh của Ngu Ninh đều vô cùng thuận lợi. Cho dù lúc đầu vẫn chưa đạt được yêu cầu của đạo diễn Lâm, nhưng sau khi hỏi qua đạo diễn Lâm thì cô có thể nhanh chóng điều chỉnh đến hiệu quả mà đạo diễn muốn, một cảnh quay nhiều nhất chỉ cần ba lần là có thể thông qua.

Sau khi Ngu Ninh kết thúc ngày quay đầu tiên, Trịnh Dương liền chủ động trao đổi thông tin liên lạc với Ngu Ninh. Anh ta không nhịn được cảm thán, quả nhiên người được ông trời ưu ái sẽ khác.

Vốn dĩ thời gian quay dự tính là mười lăm ngày, lại bởi vì Ngu Ninh là người mới nên phỏng chừng ít nhất cũng phải hai mươi ngày. Bởi vậy điều phối viên còn cố ý làm phương án phối hợp, nhưng không ngờ chỉ ngắn ngủi bảy ngày đã quay xong.

Thứ tiết kiệm thời gian sao?

Không phải.

Là tiền bạc!

Đạo diễn Lâm hài lòng, bởi vì hiệu quả quay ra của Ngu Ninh vượt qua dự tính của ông ta.

Biên kịch hài lòng, bởi vì Ngu Ninh đã diễn ra Trần Táp trong lòng ông ta.

Giám chế hài lòng, bởi vì tiết kiệm được tiền!

Đến cả Ngu Ninh cũng rất hài lòng, dù sao thì đóng phim ở đây có cảm giác sung sướng tràn trề.

Amy giật mình khi nhận được điện thoại của Ngu Ninh. Rốt cuộc thì lúc này còn chưa được qua một nửa thời gian, sao đã phải rời khỏi đoàn phim?

Nhưng mấy ngày nay, đêm nào hai người cũng nhắn tin cho nhau, theo lời giải thích của Ngu Ninh thì là vì quay phim rất thuận lợi.

Lẽ nào đạo diễn Lâm không hài lòng, cắt giảm cảnh quay của Ngu Ninh?

Bởi vì suy đoán như vậy nên Amy không hỏi gì nhiều qua điện thoại. Có một số việc không thể nói rõ qua điện thoại được, hơn nữa chị cũng sợ Ngu Ninh sẽ buồn khi mình hỏi.

Chẳng qua lúc đi đón Ngu Ninh, chị còn cố ý mua rất nhiều cà phê và bánh ngọt.

Khi đến phim trường, Amy lại phát hiện mọi chuyện hoàn toàn không giống như mình nghĩ. Hình như đoàn phim đang chuẩn bị tổ chức tiệc đóng máy cho Ngu Ninh?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp