Em Thật Sự Rất Xinh Đẹp!!!

Chương 23: Đợt PR Tiếp Theo


1 tháng

trướctiếp

[Dân mạng 1: Trần Văn Văn diễn cái quái gì vậy? Là fan của bộ tiểu thuyết, tôi không thể chấp nhận nổi.]

[Dân mạng 2: Sau khi xem xong, tôi cũng hiểu tại sao đại thần Vân Cảnh lại chọn Ngu Ninh rồi. Chưa nói đến việc thua xa về nhan sắc, ít nhất cô ấy cũng biết Nguyệt Dao có đầu óc.]

[Dân mạng 3: Xin hỏi mặt của Trần Văn Văn có đau hay không? Tại sao người ta không chọn mình cũng không biết à?]

[Dân mạng 4: Tôi vừa xem weibo của vị thành niên, bình luận toàn là lời bẩn thỉu xấu xa, đau lòng quá đi.]

[Dân mạng 5: Rõ ràng là Văn Văn nhà tôi diễn tốt. Đoạn đầu tiên trong video, nhỏ Ngu Ninh kia làm bộ làm tịch, vừa nhìn là biết thảo mai. Văn Văn nhà tôi mới là người diễn ra được sự đáng yêu đơn thuần của Nguyệt Dao, mấy người mù hết rồi.]

[Dân mạng 6: Nhìn thời gian thử vai, lầu trên là fan thật hay là anti thế? Sao tôi lại thấy bạn đang nói Văn Văn nhà bạn học theo vị thành niên người ta, ngược lại còn bắt chước bừa?]

Ngu Ninh xem thêm vào dòng bình luận nữa, xác định thuỷ quân của Amy đã xuất hiện. Lại xem tốc độ tăng fan của mình, cô bèn ôm điện thoại lăn vài vòng trên giường. Kiểu người thế nào sẽ dễ có được fan trung thành nhất?

Đẹp thảm mạnh.

Đầu tiên cô phải đủ đẹp, như vậy mới có thể thu hút được ánh nhìn của người qua đường.

Tiếp đến là phải đủ thảm, như thế mới khiến fan đau lòng, có mục tiêu phấn đấu, có mong muốn đoàn kết lên để bảo vệ.

Cuối cùng quan trọng nhất vẫn là phải đủ mạnh, khiến cho fan có cảm giác thoải mái và trung thành.

Ngu Ninh không nhịn được than thở: “Trần Văn Văn đúng là người tốt mà.”

Khiến cô lập tức vượt qua thời kỳ không chút tiếng tăm, có đủ sự chú ý của công chúng.

Có điều cảm thán thì cảm thán, đạp thì vẫn phải đạp.

Ngu Ninh chia sẻ bài viết trên weibo của đạo diễn Chung.

[Cá Thổi Bong Bóng: Người mới cũng đại diện cho khả năng vô hạn. Cảm ơn sự tin tưởng của đoàn phim, cũng cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ là Nguyệt - đợi Tiểu Cẩu Tử vạch trần thân phận - Dao.]

[Dân mạng 1: Đợi chút, Tiểu Ngu cũng đang đợi xem chương mới của “Tiên Giai” sao?]

[Dân mạng 2: Chà chà, ra là vậy. Chẳng trách có thể diễn được vai Nguyệt Dao, bởi vì Tiểu Ngu cũng giống chúng ta. Tôi cũng đang đợi Tiểu Cẩu Tử bị vạch trần, bị vả mặt!]

[Dân mạng 3: Một người không thèm đọc kịch bản, một người lại đợi chương mới mỗi ngày, động não một chút cũng biết ai là mới là người diễn ra được nhân vật.]

Ngu Ninh được Amy đưa vào trong đoàn phim cùng với một đống tài liệu ôn tập. Còn trợ lý vừa có thể giảng bài vừa có thể nấu ăn cho cô thì vẫn chưa tìm được. Vốn dĩ Amy muốn sắp xếp cho Ngu Ninh một trợ lý sinh hoạt trước nhưng lại bị Ngu Ninh từ chối.

Không phải là Ngu Ninh thanh cao. Cô cũng muốn có một trợ lý đi theo, quản lý, giúp đỡ những việc lặt vặt này kia, nhưng cô cần dành thời gian ôn tập tất cả các phần kiến thức quan trọng trong chương trình cấp hai.

Nhưng Ngu Ninh không thể nào nói lý do này với Amy: “Chị Amy, em vốn là người mới, lại vào đoàn phim trước để học hỏi thêm. Đợi đến khi em bắt đầu quay thì chị cho trợ lý đi theo là được. Dù sao bây giờ em phải đi theo đạo diễn Chung, bên cạnh em lại có một trợ lý đi theo nữa thì không tốt lắm.”

Amy cảm thấy Ngu Ninh rất hiểu chuyện. Hơn nữa chị cũng khá yên tâm với tính cách của Ngu Ninh: “Được, chị sẽ để tâm việc tìm trợ lý cho em. Em ở trong đoàn phim có chuyện gì thì cũng phải nói cho chị biết đấy? Có ai mặt nặng mày nhẹ với em, khiến em bị uất ức thì em cũng không cần nhịn.”

Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu: “Chị Amy yên tâm, em sẽ không gây sự. Nhưng nếu có ai gây sự với em thì em sẽ nhớ kỹ rồi lén nói cho chị nghe, lúc đó chị ra mặt giúp em.”

Amy cũng nghĩ như vậy, chỉ là lời này do Ngu Ninh nói ra thì rất thú vị: “Em thiếu cái gì thì nói chị nghe, chị nhờ người gửi cho em.”

“Em không thiếu gì nữa đâu.” Ngu Ninh ngồi lên ghế phó lái: “Chị Trương đã chuẩn bị cho em mấy bộ chính thức rồi, có thể mặc lúc đi ăn với mấy người đạo diễn Chung.”

Amy gật đầu. Vì đây là lần đầu tiên Ngu Ninh vào đoàn phim, Amy lo rằng cô sẽ không biết mang gì theo nên đã nhờ Tiểu Trương soạn giúp. Gần một nửa số quần áo giày dép túi xách của Ngu Ninh đang dùng đều là Amy nhờ người gửi qua: “Còn có một chuyện nữa, em sửa tên tài khoản weibo của em về lại tên thật của em đi. Đợi đến khi có hình chụp tạo hình của bộ phim, các fan cũng dễ tìm thấy em hơn.”

Ngu Ninh vâng một tiếng, cũng hiểu ý của Amy nên sửa tên của tài khoản weibo ngay.

Amy dặn dò: “Sau khi đến đoàn phim thì nhớ đăng một vài tấm hình tự chụp, em phải củng cố fan hiểu không?”

“Em hiểu rồi.” Ngu Ninh lấy cái gương được để sẵn ở trong túi xách ra, ngắm nhìn gương mặt đẹp của mình: “Bây giờ em không có tác phẩm, chưa xuất hiện nhiều trước công chúng, chỉ có thể thu hút các fan bằng khuôn mặt này, em đây là kiếm cơm bằng nhan sắc!”

Amy gõ nhẹ ngón tay lên tay lái: “Biết là được, em nhớ sử dụng mặt nạ với sản phẩm dưỡng da, còn phải biết chú ý đến việc quản lý vóc dáng.”

Ngu Ninh chỉnh lại tóc của mình, sau đó bỏ cái gương vào trong túi xách: “Em biết rồi.”

“Có lẽ bộ “Tiên Giai” sẽ phát sóng hơi trễ. Có điều khâu hậu kỳ của bộ thanh xuân vườn trường khá đơn giản, chắc phát sóng trước.” Amy cười nói: “Còn chương trình truyền hình nữa, vốn dĩ chị muốn em lượn qua một vòng thôi, bây giờ…”

Amy chưa nói xong nữa thì điện thoại đột nhiên reo lên. Chị nhìn thông báo trên màn hình, đeo tai nghe bluetooth vào, nhận cuộc gọi: “Đạo diễn Tôn.”

Không biết bên đó đã nói gì mà Amy cau chặt mày, nói: “Làm phiền đạo diễn Tôn đợi tôi một lát nhé, để tôi dừng xe rồi sẽ gọi lại sau.”

Amy nhanh chóng cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Em chuẩn bị sẵn tâm lý đi, bộ thanh xuân vườn trường có thể có biến cố.”

Ngu Ninh chớp chớp mắt mình: “Là Trần Văn Văn?”

“Ừm.” Amy thật sự không thể ngờ được rằng người có độ nổi tiếng như Trần Văn Văn lại đi giành vai nữ phụ của một bộ phim thanh xuân vườn trường có số vốn đầu tư ít ỏi như thế: “Bộ ‘Tiên Giai’ thì còn có thể hiểu được, dù sao nó cũng được đầu tư khá lớn. Hơn nữa cô ta cũng có thể nói là tham gia diễn xuất vì tình hữu nghị… Thôi bỏ đi, để chị hỏi thử xem là chuyện gì.”

Ngu Ninh còn an ủi ngược lại: “Không sao đâu chị Amy, không có bộ này thì vẫn còn bộ khác mà.”

Amy ừm một tiếng. Vừa vặn đến căn cứ điện ảnh, chị dừng xe rồi mới gọi lại cho đạo diễn Tôn: “Xin lỗi, để đạo diễn Tôn phải đợi lâu rồi. Tôi đang phải đưa Ngu Ninh nhà tôi đến phim trường. Đúng, chính là bộ phim của đạo diễn Chung. Vẫn chưa đến phần quay của Ngu Ninh, nhưng đạo diễn Chung rất xem trọng Ngu Ninh nên cho phép em ấy vào đoàn phim sớm hơn để học hỏi.”

Dù đạo diễn Tôn không giữ lời hứa nhưng Amy cũng chẳng oán trách hay nói lời ác độc. Ngược lại chị nhắc đến đạo diễn Chung trước để nâng Ngu Ninh lên, sau đó mới hỏi: “Lúc nãy đạo diễn Tôn nói không thể cho Ngu Ninh nhà chúng tôi vai nữ hai là thế nào vậy?”

Đạo diễn Tôn cũng không muốn đắc tội Amy nên giải thích: “Tôi cũng không có cách nào khác. Bên phía Trần Văn Văn nói thẳng muốn lấy vai diễn này từ phía nhà đầu tư, nhà đầu tư cũng rất hài lòng với Trần Văn Văn, dù sao…”

“Tôi biết, danh tiếng và độ hot Trần Văn Văn đều có cả.” Amy như rất thông cảm: “Nhưng nếu như vậy thì người có địa vị nhất ở trong đoàn phim là Trần Văn Văn rồi ? Vai nữ hai lại có địa vị cao hơn vai nữ chính quá nhiều…”

Đạo diễn Tôn cũng buồn rầu: “Đúng là như vậy thật, nhưng tôi cũng không thể làm chủ được. Hôm nay Trần Văn Văn đã đến đây ký hợp đồng rồi, thật sự xin lỗi.”

Amy tức điên cả người, nhưng giọng điệu của chị càng êm dịu hơn: “Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ mà, đạo diễn Tôn đừng để bụng. Lúc trước do đã xem qua tác phẩm của đạo diễn nên chúng tôi mới nghĩ đến việc hợp tác, chỉ có thể nói là Ngu Ninh nhà tôi không có sự may mắn đó thôi.”

Đạo diễn Tôn do dự một lúc, giống như là đã đi đến một nơi yên tĩnh. Ông ta nhẹ giọng nói: “Trần Văn Văn nhận giá hữu nghị, tôi không biết cụ thể là bao nhiêu.”

Amy hiểu ra: “Cảm ơn đạo diễn Tôn. Về sau có cơ hội thì ngài nhất định phải nhớ đến Ngu Ninh nhà chúng tôi đấy, đến lúc đó chúng ta lại hợp tác.”

Đạo diễn Tôn ở đầu dây bên kia nói thêm mấy câu nữa rồi hai người mới tắt máy.

Ngu Ninh nhìn sang Amy.

Amy cười lạnh, gửi mấy tin nhắn cho cấp dưới của mình: “Trần Văn Văn tự đâm đầu vào chỗ chết.”

Ngu Ninh hơi kinh ngạc. Nếu chỉ là nhận một vai diễn không phù hợp với địa vị của mình thì cũng không đến mức khiến Amy phải nói ra những lời đó. Dù sao Trần Văn Văn cũng có thể nói với các fan của mình là cô ta có quan hệ tốt với đạo diễn, nhà đầu tư hoặc là ai đó nên mới giúp đỡ diễn xuất. Không lẽ…

Amy vỗ bả vai của Ngu Ninh, nói: “Đi, chị dẫn em đi gặp đạo diễn Chung trước.”

Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu. Hôm nay Amy đích thân đưa cô đến đây không những là vì chào hỏi đạo diễn Chung, mà còn là vì hôm nay phải chụp ảnh tạo hình phim. Amy muốn trông coi để tránh trường hợp những hình chụp ra không phù hợp với Ngu Ninh, Ngu Ninh lại không thể lên tiếng đưa ra ý kiến.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp