Em Thật Sự Rất Xinh Đẹp!!!

Chương 22: Đợt PR tiếp theo


1 tháng

trướctiếp

Amy sợ ngu Ninh không coi trọng điều này, lại dặn: “Có thể mặc đơn giản, nhưng tuyệt đối không được mặc kém sang. Em biết chưa?”

Tư thế ngồi của Ngu Ninh rất ngoan: “Em biết rồi, chị Amy yên tâm.”

Amy khá là yên tâm về Ngu Ninh. Thấy Tiểu Trương thu dọn đồ xong, chị gọi Tiểu Trương cùng rời đi với mình.

Ngu Ninh tiễn họ ra cửa, đợi hai người vào trong thang máy mới trở về phòng. Sau khi đóng cửa cẩn thận, cô nhìn căn phòng đơn giản sạch sẽ thì chậm rãi thở ra một hơi. Ít nhất cô đã thay đổi được vận mệnh ban đầu và có một khởi đầu mới rồi. Hơn nữa cô cũng có thể thả lỏng được một chút, không cần luôn ngụy trang, lo lắng bị người ta phát hiện sự khác thường.

Ngu Ninh vào phòng tìm một bộ đồ sạch sẽ, lấy một chai nước khoáng nhét vào tủ lạnh trước rồi mới vào nhà vệ sinh tắm rửa. Nước ấm giội cả vào người, cô ngồi ôm chân trên mặt đất, vùi đầu vào hai đầu gối bật khóc. Cô muốn trở về, không muốn ở lại nơi quái lạ này.

Mấy ngày nay phần lớn thời gian Tiểu Trương đều ở bên cạnh, cô không dám khóc nhưng không đã không nhịn được nữa.

Ngu Ninh nức nở: “Phòng của mình, bồn tắm của mình... Mình không muốn học nữa, không muốn làm bài tập nữa. Mình cũng không muốn kiểm tra...”

Sau khi khóc xong thì vẫn phải sống tiếp, lúc điện thoại của ba Ngu gọi đến, Ngu Ninh đang cầm bình nước đã bỏ vào trong tủ lạnh ban nãy để lăn lên mắt. Khóc thì khóc, trút hết cảm xúc thì cũng trút rồi, Ngu Ninh không muốn ngày mai sẽ sưng mắt khi đi ra ngoài. Khuôn mặt xinh đẹp của cô không nên có một chút tì vết nào.

Giọng điệu của ba Ngu mang theo chút vui mừng: “Bé, ba và người đại diện của con đã nói chuyện rồi. Cô ấy rất chuyên nghiệp, cũng lên kế hoạch cho con rất tốt, con phải nghe lời cô ấy biết không?”

Ngu Ninh đổi một tư thế khác, tiếp tục đắp đá lên mắt: “Con biết rồi. Mấy ngày nữa con phải vào đoàn phim, đến lúc đó con sẽ gửi cho mọi người xem ảnh con đã hóa trang.”

“Được được.” Đến giờ này ba Ngu mới yên tâm: “Mặc dù cô ấy nói nhiều cái ba không hiểu lắm, nhưng cô ấy nói sẽ mời gia sư cho con, sẽ không làm lỡ việc học của con.”

Ngu Ninh nghe lời ba Ngu nói, lại cảm thấy tháng ngày sau đó không gian nan như vậy nữa. Cô là cô nhi, chưa bao giờ được cảm nhận được tình thân. Nhưng có phải cha mẹ trên thế gian này đều giống nhau không, điều họ quan tâm nhất vẫn là chuyện học hành của con cái: “Đúng vậy, chị Amy rất coi trọng việc học của con.”

Ba Ngu lại nói mấy chữ “tốt” nữa: “Nếu con đã muốn thi vào trường đại học B thì phải càng cố gắng. Chỉ là con cũng phải biết giữ gìn sức khoẻ nữa nhé?”

Ngu Ninh bỗng ngồi thẳng lên, quên cả việc chườm lạnh: “Không, không phải...”

Mẹ Ngu cướp lấy điện thoại: “Mẹ biết bé của mẹ là đứa giỏi học mà, lúc trước năm nào cũng đứng hạng nhất. Những bằng khen mà con đạt được mẹ đều cất giữ cẩn thận. Đợi con thi đỗ đại học B rồi thì mẹ sẽ đi mua cái máy ảnh, cả nhà chúng ta sẽ đến trường đại học B chụp vài tấm. Ai dám nói bé nhà chúng ta học không tốt, mẹ sẽ lấy ảnh ra đập vào mặt bọn họ.”

Ngu Ninh đột nhiên không thốt ra được những lời giải thích kia nữa.

Một đoạn ký ức bỗng nhiên xuất hiện trong đầu cô. Lúc Ngu Ninh thôi học tiến vào công ty giải trí Vĩnh Gia, có mấy người hàng xóm suốt ngày nói lung tung trước mặt ba mẹ Ngu Ninh. Tuy rằng ba Ngu và mẹ Ngu chưa bao giờ nhắc tới chuyện này trước mặt Ngu Ninh, nhưng cô cũng biết những lời họ nói khó nghe đến mức nào. Đây cũng là nguyên nhân tại sao sau khi ký hợp đồng mà Ngu Ninh vẫn kiên quyết muốn học đại học, cũng vì điều này mà cô phải nỗ lực hơn những người khác rất nhiều. Bao nhiêu lần mệt mỏi, suy sụp rồi khóc thật lớn, thế nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ.

Mẹ Ngu thấy Ngu Ninh mãi vẫn chưa lên tiếng, giọng điệu của bà trở nên nhỏ nhẹ và cẩn thận: “Bé, có phải là con mệt rồi không?”

“Dạ?” Ngu Ninh vội vàng đáp: “Không phải đâu mẹ, con đang nghĩ xem nên thi vào đại học B hay đại học Q. Đợi con thi đỗ rồi, con sẽ đưa ba mẹ và bà nội đến đây, chúng ta phải chơi mấy ngày cho đã.”

Mẹ Ngu lại vui vẻ trở lại: “Được, được.”

Ba Ngu thúc giục: “Được rồi, nói ít thôi, để cho bé nghỉ sớm một chút.”

Mẹ Ngu vội vàng nói: “Đúng rồi, bé mau nghỉ ngơi sớm, nhớ giữ gìn sức khoẻ biết không? Thích ăn gì thì mua cái đó, đừng chỉ nghĩ tiết kiệm tiền cho nhà mình đấy?”

Ngu Ninh cố ý dùng giọng điệu vui vẻ nói: “Con biết mà. Chị Amy đã sắp xếp trợ lý chuyên nấu ăn cho con, con sẽ không để mình bị đói đâu, Ba mẹ yên tâm, con cũng không làm gì phải tiêu đến tiền, đến mấy thứ như quần áo cũng có công ty lo, ba mẹ cứ yên tâm đi.”

“Mẹ biết bé của mẹ cực kỳ giỏi.” Có người chăm sóc cho con gái, mẹ Ngu càng vui hơn: “Bé thật giỏi!”

Ngu Ninh đắc ý nói: “Đương nhiên là thế rồi, cũng không nhìn xem con là con gái của ai.”

Mẹ Ngu cười không dứt.

Ba Ngu không chịu nổi nữa, cướp điện thoại qua: “Bé, ba hỏi con chút chuyện, ba và mẹ con mở cửa hàng bán đồ có khiến con cảm thấy mất mặt không? Hay là...”

“Ba, chúng ta không ăn trộm cũng chẳng ăn cắp, sao lại thấy mất mặt chứ?” Gia đình Ngu Ninh mở tiệm cơm nhỏ: “Con không cho ba lái xe đêm là do không muốn ba cực nhọc quá. Hơn nữa nếu người ta biết con để ba mẹ vất vả như vậy thì họ sẽ cảm thấy con không hiếu thảo, sẽ không ủng hộ con nữa.”

Ba Ngu thở phào một hơi: “Vậy thì tốt, ba và mẹ con chỉ lo rằng sẽ ảnh hưởng đến con.”

Thái độ của Ngu Ninh không hề do dự chút nào: “Không đâu, ba mẹ yên tâm. Hơn nữa ba mẹ làm cơm ngon như vậy, con còn đang thèm lạp xưởng và móng heo của ba mẹ nấu đây này.”

Ba Ngu vội nói: “Ở nhà vẫn còn một ít, để ba gửi qua cho con?”

“Không cần đâu ba, con vào đoàn phim rồi cũng không ăn được.” Ngu Ninh cố ý dùng giọng điệu khoe khoang nói: “Là đoàn phim rất có tiền, nghe nói đồ ăn cũng rất phong phú. Đến lúc đó con sẽ chụp ảnh cho ba mẹ xem.”

Nói thêm lúc nữa thì ba mẹ Ngu Ninh mới cúp máy. Lúc này ba Ngu và mẹ Ngu mới yên tâm hẳn, con gái càng ngày càng tốt lên, gia đình bọn họ cũng sẽ tốt lên.

Ngu Ninh nằm trên giường, nhìn lên trần nhà mà cảm thấy trên đời này chẳng còn gì để luyến tiếc nữa, đại học B sao?

Lời hứa hẹn mà mình tự nói ra, cho dù vừa làm vừa khóc cũng phải hoàn thành.

Ngu Ninh lặng lẽ kéo chăn lên che kín người mình, ngủ dậy rồi tính tiếp vậy.

Ngày hôm sau, Ngu Ninh bị tiếng điện thoại làm tỉnh giấc. Cô mắt nhắm mắt mở với lấy chiếc điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường, miễn cưỡng mở mắt liếc nhìn, sau đó mới nhấc máy: “Chị Trương, có chuyện gì vậy?”

Người gọi điện thoại đến là Tiểu Trương. Chị ấy nghe ra được tiếng ngái ngủ của Ngu Ninh: “Em mau dạy chia sẻ bài weibo của đạo diễn Chung.”

Ngu Ninh bật dậy: “Vâng ạ.”

Thật ra nên chia sẻ bài weibo đó từ tối hôm qua rồi, do bọn họ không có mật khẩu tài khoản của Ngu Ninh, chị Amy lại bảo để Ngu Ninh nghỉ ngơi cho tốt nên Tiểu Trương mới đợi đến chín giờ sáng rồi gọi điện thoại cho cô.

Tiểu Trương dặn dò: “Chị Amy dặn em phải khiêm tốn chút.”

Ngu Ninh vâng dạ.

Lúc này Tiểu Trương mới ngắt điện thoại.

Ngu Ninh xoa nhẹ khuôn mặt, mở weibo ra xem thì bỗng nhiên bị đứng máy một chút. Bỏ qua thông báo có tin nhắn, cô nhanh chóng tìm được bài weibo của đạo diễn Chung. Bài weibo này không chỉ có chị Amy chia sẻ, cả trang chính thức của phim “Tiên Giai” và Cố Phi Ngang cũng đã chia sẻ rồi.

[Đạo diễn Chung: Mọi người cứ nhất quyết muốn biết tại sao không chọn Trần Văn Văn mà lại chọn một người mới, thế thì tự đi xem video thử vai đi. Tôi chọn diễn viên dựa trên tiêu chí phù hợp với vai diễn và xem khả năng diễn xuất chứ không phải dựa vào tiếng tăm. Video]

[Amy: Cảm ơn đạo diễn Chung đã công nhận tài năng của Ngu Ninh nhà chúng tôi.]

Trang chính thức và các diễn viên khác đều chia sẻ nhưng không viết gì đặc biệt, cố gắng không đắc tội Trần Văn Văn, nhưng bài chia sẻ của Cố Phi Ngang thì ngược lại, rất có thâm ý.

[Cố Phi Ngang: Nói thật ra thì tôi rất tán thưởng Ngu Ninh, mọi người xem qua video là biết. Yêu mến học sinh cấp ba, đau lòng cho vị thành niên, để tôi là người bắt đầu làm điều này.]

Fan của Cố Phi Ngang cũng rất đông. Nếu chính chủ đã mở lời, hơn nữa Ngu Ninh còn là vị thành niên, hai người rõ ràng không có mờ ám gì nên fan của Cố Phi Ngang bắt đầu ủng hộ cho Ngu Ninh.

Ngu Ninh chuẩn bị xem nội dung của đoạn video, lại phát hiện ra Vân Cảnh cũng chia sẻ.

[Vân Cảnh: Mấy người đừng có gửi tin nhắn riêng cho tôi, vào làm loạn trong weibo của tôi nữa. Lúc thử vai tôi cũng có mặt ở đó, đây là Nguyệt Dao mà tôi lựa chọn; còn vị diễn viên kia, làm ơn ít nhất nên đọc hết kịch bản rồi hẵng đi thử vai.]

Hình như còn sót lại mỗi mình cô là chưa lên tiếng.

Ngu Ninh bật đoạn video mà đạo diễn Chung đăng trước. Video đã được cắt ghép, đoạn đầu tiên là cảnh cô mới thử vai lần đầu, góc trên bên phải còn có năm tháng ngày giờ rất rõ ràng; đoạn thứ hai là cảnh Trần Văn Văn thử vai; đoạn thứ ba là cảnh cô thử vai sau Trần Văn Văn. Ở đoạn thứ hai và đoạn thứ ba, ngay góc bên phải cũng có hiển thị thời gian, có thể khiến người xem video dễ dàng thấy được tuyến thời gian.

Đọc bình luận phía dưới video, Ngu Ninh không nhịn được liền bật cười.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp