Đêm ấy, mắt cá chân của Quý Minh Châu vẫn còn tê tê và có cảm giác nóng, nhưng đã được bôi thuốc mát, hai cảm giác giao hòa bài xích nhau, vì thế cũng không khó ngủ lắm.
Sáng hôm sau, cũng không biết Quý Thiếu Ngôn nghe được tin tức từ đâu, đại khái cho rằng cô sắp “què” nên khăng khăng sai thím Lý đến chăm sóc cô.
Ở không bên Bách Duyệt cũng buồn chán, e rằng thím Lý qua đây cũng cảm thấy không ở được. Vả lại cô vốn cũng không bị thương nặng, cho nên Quý Minh Châu dứt khoát từ chối, nhắc đi nhắc lại mình không có vấn đề gì cả, Quý Thiếu Ngôn mới chịu buông tha cho cô.
...
Ở bên phía nhà họ Quý, sau khi Quý Thiếu Ngôn ngắt máy bèn dặn dò thím Lý: “Thím Lý à, thím không cần phải đi nữa, Minh Châu nói không có việc gì cả.”
Thím Lý vốn đang bận, nghe thấy thế bèn ngẩng đầu lên nói: “Tiểu thư chắc chắn không sao chứ?”
“Cứ kệ nó đi, bên đó vẫn còn Giang Tịch, cũng không đến mức không có ai.” Quý Thiếu Ngôn ngồi trên sofa, cúi đầu không biết đang nhìn thứ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT